Sau khi Hawk rời khỏi, Thẩm Dĩnh đối với gương mắt phong tình ngoại quốc đó không thể nào quên đi được, cô rất ít khi nhớ một người như vậy, lại còn lại một người có duyên gặp mặt một lần.
Không phải bởi vì người đàn ông lớn lên đẹp trai, mà là trên người anh ta có khí chất khác với người bình thường, đó là người đàn ông thứ ba cho cô cảm giác như thế ngoài Lục Hi và Mã Thiên Xích ra.
Thẩm Dĩnh suy nghĩ đến mất hồn, ngay cả khi Lục Hi đến cũng không biết, anh đứng bên cạnh cô một lúc, cuối cùng Ngô Diêu không nhìn nổi nữa mà nhẹ nhàng lay cánh tay cô: “Chị Thẩm, anh Lục đến rồi.”
Cô lúc này mới hoàn hồn lại, vừa ngẩng lên thì nhìn thấy ánh mắt đang thăm dò nghiên cứu của anh: “Xong việc chưa?”
“Ừm.” Anh tự nhiên cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, nhẹ nhàng ma sát: “Đang nghĩ cái gì mà mất hồn như vậy?”
Thẩm Dĩnh khẽ lắc đầu: “Không sao, có thể là mệt quá.”
“Chị Thẩm, chị mau về đi, hôm nay khách đông như vậy, chị về nhà nghỉ ngơi sớm đi ạ, lát nữa em dọn xong thì sẽ về.” Ngô Diệu rất hiểu chuyện, dành lấy đồ trong tay cô.
Lục Hi liếc nhìn cô bé đó: “Vất vả rồi.”
“Không sao không sao, nên làm thôi ạ.”
Sau khi hai người rời khỏi tiệm hoa thì thời gian đã không sớm nữa, anh còn chưa ăn cơm trưng cầu ý kiến của Thẩm Dĩnh tìm nhà hàng nào nhà hàng nào ngon một chút.
“Váy cưới em bảo Bùi Dục đi lấy rồi sao?”
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282687/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.