Sáng sớm hôm sau, lúc Thẩm Dĩnh thức giấc thì thấy cả người bị ôm chặt trong ngực, cánh tay của anh vòng qua cơ thể cô, chỉ mới cử động nhẹ mà anh đã phát giác: “Tỉnh rồi?”
Trong giọng nói còn mang theo sự biếng nhác vào lúc sáng sớm.
Thẩm Dĩnh lại nhắm mắt lại, khoảng mũi đều là mùi hương bạc hà nhàn nhạt trên người sau khi anh tắm xong: “Có chút buồn ngủ.”
“Đêm qua ngủ muộn quá, hôm nay đừng đến cửa hàng nữa.” Lục Hi cúi đầu hôn nhẹ lên trán của cô, anh sợ cô nghỉ ngơi không đủ.
Thẩm Dĩnh thở dài nói: “Hôm nay hẹn với người bên trang trí rồi, muốn đưa ra bản vẽ và phong cách chỉnh thể, sau đó làm ra một bản thống nhất.”
“Trong cửa hàng của em không phải còn có người khác sao?”
“Loại việc này em phải tự làm, giao cho người khác em không yên tâm.” Thẩm Dĩnh nhìn giờ, đã sắp 8 giờ, trong lòng dâng lên một chút áy náy: “Lại không đưa được Tiếu Tiếu đi học rồi.”
Nghĩ đến cậu nhóc, Lục Hi bất giác nhếch môi: “Thằng bé lại sắp trách anh rồi.”
Mỗi lần khi Thẩm Dĩnh không có thời gian, Thẩm Tiếu đều đổ trách nhiệm lên đầu Lục Hi, cảm thấy anh đã bá chiếm mẹ quá nhiều thời gian, ánh mắt tràn đầy oán trách đó thật ra quá đáng yêu, khiến Lục Hi cũng không nhẫn tâm thay bản thân biện hộ điều gì.
Hai người lại lười thêm một lúc, sau khi ăn bữa sáng đơn giản xong, Lục Hi đưa Thẩm Dĩnh đến tiệm hoa, khi đến Hình Yên thì đã gần 8h45 phút.
Lưu Sinh Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282682/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.