Thẩm Dĩnh không hiểu, cô vô thức nhận lấy thứ đồ đưa tới tay, khi lật mở tài liệu nhìn thấy mấy chữ thật lớn trên đó thì cứng đờ người.
Bốn chữ ‘Kết quả kiểm tra’ thật lớn trên đó, bên dưới là từng hạng mục chỉ số sức khoẻ tường tận, cô rất rõ thứ này nói lên điều gì, sắc mặt bỗng tái nhợt, cô gập lại, đập “bộp” một tiếng lên tủ giày bên cạnh, nở nụ cười khó khăn: “Không phải anh nói đi tìm anh Sinh Yên sao? Sao lại đưa cho em cái này? Là cảm thấy bản kiểm tra bên phía anh Quyết Trình trước đó không đủ kỹ lưỡng sao? Nếu anh lo lắng thì chúng ta có thể đi khám lại vào ngày khác…”
“Thẩm Dĩnh.” Người đàn ông lên tiếng ngắt lời cô vì hoảng hốt mà cái miệng nhỏ không ngừng líu lo, nói ra vài chữ mà cô sợ nghe thấy nhất: “Anh biết hết rồi.”
Biết rồi? Biết gì rồi?
Lập tức đầu cô như bị đập một cái thật mạnh, đau đớn âm ỉ, Thẩm Dĩnh hơi choáng váng nhưng cô phải gắng gượng lực toàn thân để đứng vững ở đây: “Anh đang nói gì vậy, tình trạng sức khoẻ anh không phải chúng ta đã nói với nhau rồi sao, anh vẫn không tin anh Quyết Trình? Thím Lâm đã nấu cơm xong rồi, Tiếu Tiếu cũng nói đã đói, chúng ta đi ăn thôi…”
Lục Hi nhìn đôi mắt to đầy kinh hoảng của cô, đó là vẻ mà cô không nên có.
Trong phòng khách rộng lớn thật yên tĩnh, hồi lâu sau người đàn ông đưa tay nâng mặt cô lên, đầu ngón tay mang theo độ ấm, giọng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282641/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.