Con số này đối với Thẩm Dĩnh mà nói, cũng không được coi như lạc quan, tỷ lệ năm mươi phần trăm, nói lên Lục Hi có một nửa khả năng sẽ không cai nghiện được, cũng nói rõ việc cai nghiện khó khăn đến mức nào.
"Bây giờ chỉ có em mới có thể giúp đỡ được anh ấy vượt qua cửa ải khó khăn này, tuy rằng tất cả không dễ dàng, nhưng so với việc không có hi vọng thì tốt hơn nhiều, Hi là một người tự chủ rất mạnh, chúng ta có thể tin tưởng anh ấy một lần." La Quyết Trình an ủi cô, nhưng sắc mặt cũng không nhẹ nhõm.
Thẩm Dĩnh mang theo tâm trạng mâu thuẫn như vậy quay về phòng bệnh, mãi đến tận khi ngồi trên xe về nhà vẫn có chút thẫn thờ.
Người lái xe ngồi phía trước, cô và Lục Hi ngồi ghế sau, thấy rất lâu không nghe được tiếng nói chuyện ríu rít của cô gái, anh quay sang nhìn, thì thấy cô đang nhìn ra ngoài cửa sổ chỉ để lại nửa gương mặt rất xinh đẹp, trên mặt tràn đầy vẻ suy sụp.
Người đàn ông khẽ nhíu mày: "Sao thế?"
Thẩm Dĩnh đang nghĩ về tình trạng bệnh của anh, nhất thời nghĩ đến thất thần không nghe thấy.
"Thẩm Dĩnh?"
Gọi cô đến lần thứ hai, cuối cùng Thẩm Dĩnh mới nghe thấy, nhận ra bản thân hơi khác thường, cô vội vàng che giấu đi vẻ bối rối trong mắt: "A, sao vậy?"
Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ múm lại, trong đôi mắt đang nhìn cô có thêm một chút tìm tòi nghiên cứu: "Đang nghĩ gì thế?"
Anh đột nhiên đặt câu hỏi, làm lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282630/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.