Sau khi hỏi La Quyết Trình đơn giản mấy câu, Thẩm Dĩnh lại trở về phòng bệnh lần nữa, Lục Hi nằm thẳng trên giường, tư thế không giống với lúc trước, vì cơ thể không thể nhúc nhích, cho nên lúc cô đi vào, anh chỉ có thể cố hết sức đưa mắt nhìn qua, tròng mắt nghiêng qua, thoạt nhìn hơi chật vật lại buồn cười.
Nhưng Thẩm Dĩnh lại không quan tâm chút nào, đi qua đưa tay phủ lên cái trán bóng loáng của người đàn ông: “Chỉ cần không nóng nữa là được rồi.”
Lục Hi nhìn chằm chằm người phụ nữ ở bên giường, lúc tỉnh lại trong phòng bệnh không có ai, khoảnh khắc đó anh vẫn chưa lấy lại tinh thần nhưng trái tim đã hoảng loạn rồi, biết cô và La Quyết Trình xông vào phòng bệnh, anh mới trở nên yên tâm.
Nhưng sau chuyện ngoài ý muốn này, anh lại chỉ có thể nằm trên giường như vậy, ngay cả một cái ôm cũng không thể cho cô, cảm giác bất lực lại yếu ớt này khiến anh cảm thấy mình như một người tàn phế vậy.
Thẩm Dĩnh nhận ra những tâm trạng tiêu cực này của anh, không biết nên nói gì mới có thể an ủi anh, trải qua chuyện lần này, tình cảm giữa hai người có vẻ càng quý giá hơn, cô muốn ở bên cạnh anh, nhưng cô cũng biết người đàn ông bình thường kiêu ngạo như vậy, bây giờ lại thành thế này, chắc chắn trong lòng sẽ khó chịu.
Ai muốn để lộ sự bất lực trước mặt người phụ nữ mình yêu chứ?
Nhưng Thẩm Dĩnh không nghĩ như vậy, cô biết mọi chuyện anh làm đều vì con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282624/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.