Buổi chiều ngày Thẩm Dĩnh về Anh, Lục Hi đã tự mình lái xe đưa con trai đến tiễn cô, trong đại sảnh sân bay người đến người đi, Thẩm Dĩnh đứng trước cửa kiểm tra an ninh, nhìn một lớn một nhỏ trước mặt mình, trong lòng có chút không nỡ.
“Mẹ, lúc nào thì mẹ quay lại ạ?” Cậu bé nghiêng đầu hỏi cô, nam tử hán không được khóc, cố gắng chịu đựng không cho những giọt nước mắt mình chảy ra.
Trên đường từ nhà đến sân bay, đây là lần thứ 4 cậu bé hỏi cô như vậy rồi.
Thẩm Dĩnh xoa đầu cậu bé: “Mẹ sẽ trở về sớm thôi, con ghép xong bộ ghép hình mới mua mẹ sẽ trở về.”
Tối qua Lục Hi đã đặt cho cậu một bộ ghép hình rất lớn, tổng cộng có hơn 2000 miếng.
Nghĩ đến bộ ghép hình khổng lồ và hỗn loạn kia, Thẩm Dĩnh có chút ngổn ngang: “A….không phải là rất lâu sao.”
“Không đâu, ngày kia mẹ về rồi, con phải ngoan ngoãn nghe lời, như vậy mẹ mới có thể yên tâm làm việc, sẽ càng nhanh trở về.” Nói thật, gần đến lúc rời đi Thẩm Dĩnh vẫn còn rất nhiều điều không yên tâm, điều không yên tâm nhất vẫn là người làm ba Lục Hi.
Nhìn ra sự lo lắng trong mắt cô, Lục Hi bước lên phía trước ôm cô vào lòng: “Đừng suy nghĩ linh tinh, em xử lý xong chuyện bên đó thì hãy lập tức quay lại, anh và con đợi em.”
Thẩm Dĩnh có chút nghi ngờ: “Anh thật sự có thể làm được chứ?”
Lục Hi bị cô hỏi như vậy liền bật cười, thì thầm vào bên tai cô: “Đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282609/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.