Thẩm Dĩnh ngủ một giấc dài đến xế chiều mới thong thả tỉnh dậy, đã tiêm xong, khi cô mở mắt ra vẫn còn hơi choáng váng, khẽ nghiêng sang một bên bèn nhìn thấy Phùng Tuyết Du đang ngồi bên cạnh.
“Du Du...” Cuống họng cô rất khàn, giọng nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy.
Vẫn là nhìn thấy tay cô động đậy nên Phùng Tuyết Du mới phát hiện cô tỉnh rồi: “Tỉnh rồi? Cảm thấy thế nào, có chỗ nào không thoải mái không?”
Thẩm Dĩnh suy nghĩ, chỗ nào cũng không thoải mái, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được: “Không sao, tớ muốn uống nước.”
“Nước lạnh lắm, Lục Hi vừa đi lấy, cậu chờ một lát.”
Lục Hi?
Nghe thấy cái tên này, lông mày Thẩm Dĩnh nhíu lại, chưa kịp lên tiếng nói chuyện, đã thấy người kia từ ngoài cửa đi vào, trên tay cầm một chiếc bình giữ nhiệt màu hồng, rất không hợp với hình tượng của anh.
Thấy cô tỉnh, người đàn ông hơi sửng sốt, bước nhanh đi đến đầu giường, đối diện với cặp mắt màu hạnh nhân trong suốt kia, khom người hôn xuống, dán lên môi cô nói: “Em làm anh sợ muốn chết.”
Phùng Tuyết Du đột nhiên bị nhét thức ăn cho chó, thậm chí cô ta còn chưa kịp quay đầu đi, đã bị ‘ép’ phải quan sát một màn hôn nhau đột nhiên như vậy.
Thẩm Dĩnh vốn không kịp né tránh, người mới tỉnh dậy ánh mắt hơi ngơ ngẩn, phản ứng cũng chậm hơn: “Sao anh lại ở đây?”
“Buổi sáng gọi điện cho em thấy không có ai nghe máy, hỏi Phùng Tuyết Du mới biết em đang nằm viện.” Dường như anh có rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282567/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.