Muse?
La Quyết Trình cũng không xa lạ với hai chữ này, nếu nói Hồng Đỉnh của Bùi Dục là câu lạc bộ xa xỉ nhất thành phố J, thì Muse chính là quán bar chi phí cao nhất.
Anh bảo Thẩm Dĩnh đi vào đó tìm mình, nhưng đó là đâu chứ?
La Quyết Trình đang muốn nói anh, người này như cảm nhận được, lập tức cúp điện thoại.
Nghe tiếng máy bận bên tai, đối diện với ánh mắt mang theo chờ mong của Thẩm Dĩnh, La Quyết Trình thấy hơi thất bại: “Cúp máy rồi.”
“Em biết mà.” Thẩm Dĩnh không thấy bất ngờ chút nào, nếu anh dễ nói chuyện như vậy sẽ không khiến cô không tìm thấy người: “Anh ta vẫn không gặp em sao?”
La Quyết Trình hơi khó xử, cuối cùng vẫn không nói rõ lắm: “Đêm nay cậu ấy tiếp khách ở Muse.”
Thẩm Dĩnh biết Muse, năm năm trước lúc cô rời khỏi thành phố J quán bar này đã tiếng tăm lừng lẫy rồi, nhưng không ngờ năm năm sau lại vẫn phát đạt như thế.
Nghĩ đến hoàn cảnh mờ tối ồn ào của quán bar, Thẩm Dĩnh khẽ cau mày, nhưng chỉ chốc lát đã giấu đi sự lo lắng này: “Cảm ơn anh, anh Quyết Trình.”
La Quyết Trình vội vàng xua tay: “Em đừng nói như vậy, anh cũng không giúp em cái gì.”
Anh thật sự không nhìn được nữa, thiên vị nhắc nhở cô: “Nơi như quán bar vô cùng hỗn loạn, nếu em không muốn đi cứ kéo dài hai ngày, cậu ấy không nhịn được tự nhiên sẽ đến tìm em.”
Thẩm Dĩnh bất đắc dĩ lắc đầu: “Nếu là chuyện của bản thân, em còn kéo dài được, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282560/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.