"Có, tại sao lại không có?" Người đàn ông cũng là cắn răng: "Sáng nay gọi điện thoại cho em vì sao lại không bắt máy?"
Chuyện đầu tiên sáng sớm hôm nay của anh chính là gọi điện thoại cho cô, vốn định hỏi thăm một chút lịch trình hôm nay của cô và đứa bé không ngờ gọi một lần hai lần rồi ba lần mà vẫn không có ai bắt máy, chờ lúc anh lại tiếp tục gọi lại thì trực tiếp bị dập máy.
Ngày đầu tiên về nước liền cùng anh chơi trò mất tích, không nhận điện thoại? Rất tốt.
Thế là, hôm nay anh cố ý đem cuộc họp buổi trưa đẩy lên sớm nửa giờ, lại nhanh chóng họp xong sau đó lái xe chạy tới nơi này.
Không phải không nghe điện thoại sao, anh trực tiếp tới tận nơi luôn.
"Anh theo dõi em?" Chuyện Thẩm Dĩnh thực sự tức giận chính là cái này, vừa nghĩ tới luôn có người của anh ở sau lưng theo dõi cô cô liền cảm thấy trong lòng sợ hãi.
Lục Hi cười lạnh: "Em làm những chuyện này chẳng lẽ không đáng để anh phải theo dõi sao?"
Nửa câu không hợp ý là quả nhiên một điểm sắc mặt tốt Thẩm Dĩnh cũng không có, cô không nhận điện thoại vì ngày đầu tiên trở về cô có rất nhiều chuyện cần phải làm, buổi tối còn muốn về thăm nhà một chút nên không có thời gian cùng anh nói dóc, người này ngược lại thì tốt rồi, trực tiếp chặn cửa của cô lại.
Anh chính là như vậy, ngang ngược, không nói đạo lý, so với năm năm trước giống nhau như đúc, một chút thay đổi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282524/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.