Thẩm Dĩnh mở cửa ghế lái phụ ngồi vào, người kia đang hút thuốc lá, điếu thuốc đã cháy được một nửa, thấy cô tiến đến thì dừng lại sau đó dập tắt điếu thuốc, mở cửa sổ trên đỉnh đầu ra, để mùi thuốc bay đi.
Thẩm Dĩnh đột nhiên cảm thấy phiền muộn, rất chán ghét vì một động tác, một ánh mắt của anh luôn luôn khiến cảm xúc của cô bị ảnh hưởng.
Gió đêm thổi qua, cuốn mùi hương nhàn nhạt của người phụ nữ bay tới quanh quẩn bên chóp mũi, thật ra vừa rồi anh đã ngửi thấy, chỉ là đứa trẻ ở bên cạnh nên vẫn luôn phải đè nén.
Lúc này Thẩm Tiếu đã rời đi, đáy mắt người đàn ông có khí gas lẻ tẻ, nhìn cô bằng ánh mắt trần trụi: “Không cho tôi đi, em muốn làm gì vậy?”
Câu nói này thoạt nghe thì không có vấn đề gì, nhưng nói ra từ trong miệng anh lại lộ ra ý nghĩa khác.
Trên mặt Thẩm Dĩnh có chút nóng bỏng, sợ mình sẽ rụt rè trước mặt anh, giả vờ bình tĩnh nói: “Muốn nói chuyện đứa bé với anh.”
Nghe cô nói như vậy, Lục Hi rõ ràng hơi bất ngờ một chút, nhưng rất nhanh lại giật giật môi đùa cợt nói: “Không phải em vẫn luôn trốn tránh, nói đó không phải con của tôi sao?”
Trong lời này của anh có mấy phần châm chọc, Thẩm Dĩnh không phải nghe không hiểu, lập tức cắn răng: "Đúng, trước đó tôi có ý định sẽ không bao giờ nói cho anh biết.”
Chuyện cho tới bây giờ, cô cũng không còn cách nào che giấu, thoải mái thừa nhận: “Nhưng bây giờ xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282516/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.