Đúng lúc này, Lục Hi thoáng thấy cô xuống giường bệnh, con ngươi co rụt lại, sợ cơ thể cô có vấn đề gì, trong lúc hơi phân tâm bị Mã Thiên Xích tàn nhẫn đấm một cú vào mặt.
Lục Hi lảo đảo một bước, sau đó nâng tay chạm vào khóe miệng, lại phun ra một ngụm máu.
Thẩm Dĩnh thấy mà trong lòng run sợ, nhất thời cũng không để ý được cái gì khác, nhắm mắt lao về phía trước, chắn giữa hai người, nghẹn ngào rống lên: “Đều dừng tay cho tôi!”
Trận chiến buộc phải dừng lại, Thẩm Dĩnh đối mặt về phía Mã Thiên Xích, lúc lao lên cũng không nghĩ nhiều, đơn giản chỉ vì thấy Lục Hi phun ra máu, theo bản năng chắn ở phía trước, nhưng ở trong mắt Mã Thiên Xích lại thành cô giúp đỡ người khác.
Sắc mặt người đàn ông âm trầm nhìn cô: “Tránh ra!”
“Tránh ra làm gì, để cho các anh đánh tiếp sao?!” Thẩm Dĩnh kinh hoàng hét lên, sợ hãi trước cảnh tượng lúc nãy, hai người đánh nhau thật sự giống như dáng vẻ không muốn sống nữa, cả hai lại đều có võ, người bình thường không so sánh được, nhìn qua thực sự có khí thế muốn đánh chết đối phương.
Lục Hi đứng phía sau trừng mắt nhìn Mã Thiên Xích, nghe giọng điệu cũng vô cùng khó chịu: “Chuyện của đàn ông, em bớt xen vào đi!”
“Hôm nay tôi đã xen vào rồi! Nếu các anh muốn đánh nhau thì ra ngoài mà đánh, đừng đánh trước mặt tôi, cho dù các anh đánh đến ngươi chết ta sống tôi cũng mặc kệ!” Thẩm Dĩnh tức giận hét lên với anh, nhìn thấy bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282506/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.