“Ngài Lục, sức khỏe của cô Thẩm không có gì đáng ngại, mệt nhọc quá độ cộng với chứng viêm cổ họng dẫn đến sốt cao, ba mươi chín phẩy hai độ, đã tiêm thuốc hạ sốt rồi, lúc tỉnh lại chú ý ăn uống đồ nhạt thôi, nghỉ ngơi hai ngày là được.” Bác sĩ gia đình ở bên cạnh Lục Hi chậm rãi nói.
Nhìn người đàn ông anh tuấn sắc mặt nặng nề đứng trước mặt, trên người người đàn ông này có một loại cảm giác áp lực và kiêu ngạo trời sinh, đứng ở đó không lên tiếng chắc chắn bạn sẽ không dám đi lên đáp lời, nhưng khuôn mặt mặt này lại khiến người ta không nhịn được muốn nhìn nhiều thêm mấy lần, bác sĩ hơi rũ mắt, rất khó tưởng tượng được dấu vết trên người cô gái trong phòng ngủ là đến từ Lục Hi.
Ánh mắt của Lục Hi vẫn đang nhìn chằm chằm bóng dáng yếu ớt trên giường kia: “Khi nào thì có thể hạ sốt?”
“À… đại khái là phải đến buổi tối, nếu sốt nhẹ lại thì uống thuốc tôi để lại, không vượt qua ba mươi tám phẩy năm độ thì không có vấn đề gì.”
“Được, vất vả rồi.” Lục Hi nói xong, nhìn thoáng qua thím Lâm, ý bảo bà ấy tiễn người đi.
Thím Lâm ngầm hiểu, làm một tư thế mời: “Bác sĩ Bạch, đi bên này ạ.”
Hai người một trước một sau xuống lầu, trên hành lang lầu hai lại trở nên yên tĩnh như lúc trước, một mình Lục Hi đứng tại chỗ một lát như đang suy nghĩ điều gì đó, chậm chạp mấy giây, anh bước vào phòng, sau đó đóng cửa phòng lại.
Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282413/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.