Thật vướng víu!
Anh vừa dứt câu liền giật phăng áo ngực của Tư Duệ ra. Cô tá hỏa bất ngờ nắm lấy một cánh tay của anh nhưng không dám nói gì, chỉ ngoan ngoãn ngồi im, ngượng ngùng.
Cao Lãng nhếch mép, lại tiếp tục công việc đang dở dang. Tư Duệ bị anh đẩy nằm xuống giường, chân anh mờ ám luồn vào giữa hai chân cô. Một tay ghì chặt hai cánh tay mảnh khảnh của cô trên đỉnh đầu, tay khác kéo khóa quần.
Bỗng, anh chợt khựng lại, chăm chăm nhìn người con gái nhỏ bé, đáng thương dưới thân mình. Suy nghĩ một chút, anh lại nhìn xuống vật đã trỗi dậy mãnh liệt ở đáy quần mà nghiến răng:
" Chết tiệt! Dù biết không thể làm vậy được, nhưng... "
Cao Lãng gục đầu xuống bầu ngực cô, giọng khàn đục, khó khăn nói:
- Duệ Nhi, nếu chúng ta có con, em có vui không?
- Sao? - cô bất ngờ hỏi lại, tự nhiên anh lại hỏi những chuyện như vậy, kì thực cô cũng chưa dám nghĩ tới.
Tư Duệ đưa mắt cố nhìn nét mặt của anh lúc bấy giờ nhưng không được. Trước mặt cô chỉ là một màu đen của những lọn tóc mềm mại, hơi xoăn mà rũ rượi. Nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu anh, cô cười nhạt:
- Lãng, vậy tôi cũng muốn hỏi anh một câu, 'con của tình một đêm' liệu anh có chấp nhận?
Anh im lặng không đáp, mà kéo văng chiếc quần lót của Tư Duệ, thứ cản trở cuối cùng còn sót lại trên cơ thể cô. Mặt cô đỏ ửng, làn da trắng ngần cũng không chịu nổi xấu hổ mà ửng đỏ theo. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-trieu-mot-dem-em-di-khong/1725936/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.