Trans+Edit: Pinoneverdie
--------------------
"Ngô Ẩn... Ngô Ẩn mau tỉnh dậy..."
Giọng nói của Lạc Phong nhẹ nhàng như những hạt bụi cát, thì thầm vào lỗ tai của Ngô Ẩn. Cậu ta lúc này đang nằm dài trên sàn, vẫn chỉ mặc mỗi cái quần skinny jeans ướt đẫm, cơ mặt thư giãn mà nhắm mắt ngủ.
Lạc Phong nhanh chóng dùng điện thoại để mở đèn pin, rồi lay lay Ngô Ẩn thêm mấy cái, Ngô Ẩn có vẻ khó chịu, lúc này lèm nhèm trong miệng vài từ nghe không rõ, rồi trở người quay lưng vào Lạc Phong, điệu bộ mỹ miều trông không khác gì chú mèo đang nũng nịu. Nhìn thấy cảnh này, lòng Lạc Phong đột nhiên lộp bộp vài cái, bản thân hắn chưa từng nghĩ rằng nam nhân như Ngô Ẩn lại có thể trông đáng yêu như vậy.
Tuyết rơi không ngớt, lại thêm đang cúp điện, khiến hệ thống sưởi trong phòng camera không thể hoạt động, nhiệt độ lúc này nếu nói là không lạnh cóng thì quả thực có chút không đúng. Nghĩ đi nghĩ lại, Ngô Ẩn không mặc áo mà ngủ dưới sàn thế này không phải cách, hắn đành bồng cậu ta lên rồi đặt cậu ta nằm tạm lên chiếc ghế gỗ.
"Ngoan nào, nghiêng đầu sang đây..."
Sau khi đỡ Ngô Ẩn ngồi dựa đầu vào tường, Lạc Phong nhanh chóng xé mở toàn bộ bốn thùng quần lót trắng mà Ngô Ẩn mua, lấy từng cái quần trong đó xếp thành một tấm nệm quần lót êm ái, rồi lại đỡ Ngô Ẩn nằm xuống.
Thế là Ngô Ẩn đã ngủ. Còn nhớ cách đây mười lăm phút, cậu ta chính là người khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-so-thap-phan/3292738/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.