Đã hơn 1 tuần trôi qua, Thanh Thanh ở Tiết gia cảm thấy trống vắng 1 thứ gì đó, không gian và thời gian như ngưng đọng lại... Cô làm mọi việc cứ thẩn thờ, trông ngóng! Hay là cô đang nhớ người đó?
Quản gia bất chợt bước đến và gọi cô ra
- thiếu gia có việc muốn nói với cô (đưa cho cô điện thoại đang ở chế độ video call)
Hôm nay, hắn mặc bộ trang phục vô cùng lịch lãm, chắc vì lịch trình làm việc quá dày đặc, hắn có chút mệt mỏi vươn treo khuôn mặt
- ta đi chưa được lâu, mà cô ở nhà ăn mặc kiểu vậy à? (hờn trách)
Bởi vì thời tiết dạo gần đây lên tận 39 độ, ngoài trời oi bức huống chi ở trong đây! - Thanh Thanh mặc chiếc áo tay dài có chất liệu thoáng mát, ở cổ sẻ sâu.. vậy mà hắn nở nói là ăn mặc của cô có vấn đề!
- này thiếu gia, người thôi kiểu chọc tức tôi đi (Thanh Thanh ngắt lời nhưng trong lòng bỗng vui hơn hẳn)
- có ra vườn thong thả không? có ăn uống đầy đủ chứ? ở nhà có ai dám bắt nạt cô thì nói ta! mà quên nửa cô có ngủ ở phòng ta không?....(dồn dập hỏi)
- khoan khoan.... người làm như là người đi luôn thật ấy! tất nhiên là hằng ngày tôi đều ra vườn, ăn uống bình thường và chẳng bị ai bắt nạt cả. Quan trọng là phòng ai nấy ngủ....
- cô dám? (tức giận) chờ ta về sẻ xử lý cô.. (tắt máy)
Trông vẻ mặt hắn giận cũng toát lên sự cuốn hút chết người nửa. Cô bật cười. Cô muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-ngan-van-khong-tra-hay-lam-vo-toi/221430/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.