- cái gì chứ? (cô cười như không cười, không thể tin vào những gì mình nghe thấy)
Bỗng nhiên, từ phía xa mọi người đang cúi chào ai đó, bóng dáng cao to hướng về phía cô, ánh mắt ấy không thể lầm lẫn vào ai được - Tiết Hải nở nụ cười thật tươi thay cho lời chào cô
- cô nghĩ ta nên đặt tên bệnh viện này là gì?
Khuôn mặt cô xấu hổ khi nghe câu hỏi đó, trước mặt cô có rất nhiều người đang hướng về
- thiếu gia, ngài có lầm lẫn gì ở đây không?
- sao? cô không thích những người này à? (nhìn xung quanh 1 lát) được, ta đuổi hết! (câu nói khiến cho mọi người xanh xẫ mặt mày)
- (đỡ lời) không không, ý tôi là.... là theo ý ngài đi (nói lung tung)
- hừm.... (hắn đặt tay lên cằm nghĩ ngợi điều gì đó) Tiết Thanh Thanh có vẻ hợp đó! người đâu? (hô to) sửa tên cái bệnh viện này thành "Tiết Thanh Thanh" cho ta
Thanh Thanh lại thêm 1 phen hú vía, rõ ràng tên có là Thiết Thanh Thanh cơ mà? lý do gì lại ghi là Tiết Thanh Thanh? nhưng việc đó không phải vấn đề to tác gì, sao thiếu gia lại đặt tên cô cho tên bệnh viện ngài ấy vừa mới mua?
- thiếu gia, thật ra tên tôi là.....
- (cắt ngang lời) dù sao họ của tôi em cũng mang, đặt trước thì cũng không mất mác gì!
Nói rồi, Tiết Hải nắm tay Thanh Thanh vào trong thăm mẹ cô. Từng cử chỉ của hắn làm cô càng ngày càng động lòng. Chằng phải vì hắn cho cô vay số tiền đó, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-ngan-van-khong-tra-hay-lam-vo-toi/221425/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.