- cái gì? các người nói sao? (Tiết Vân nhỏ tiếng lại) Tiết Hải hiện giờ đang ở cùng cô gái nào đó ở làng khác à? (vẻ mặt âu lo) kì này chết chắc rồi
Thanh Thanh đi lại, thấy sắc mặt Tiết Vân thay đổi, cô liền hỏi
- có tin tức gì về anh ấy không chị?
Tiết Vân hơi đứng người, mắt liếc nhìn đứa con trai của mình cầu cứu, không biết có nên nói chuyện này cho cô biết không, nếu để cô mà biết, chắc Tiết Hải khó mà sống sót nỗi
- chị ơi...? (Thanh Thanh lay người Tiết Vân)
- à..ừ... thì.. à chị sẽ đưa em địa chỉ này, đến đó mà gặp Tiết Hải, kéo nó về đây nha
Thanh Thanh nửa hiểu nửa không, cứ ngờ ngợ mong lung... Cuối cùng cô cũng được Tiết Vân đưa đến nơi mà Tiết Hải đang ở. Ngạo Vũ ngồi trầm ngâm trong xe, lắc đầu không dám nói nên lời
- kì này.... (tiếng thở dài của cậu bé càng tăng thêm tính nguy hiểm)
Trước mặt Thanh Thanh là khung cảnh trong lành với cánh đồng cỏ xanh mướt, bờ hồ nên thơ, có cả dàn hoa thơm ngào ngạt... Chẳng lẽ Tiết Hải trốn cô để đến đây du ngoạn 1 mình sao?Nếu đúng là vậy thì chắc chắn hôm nay cô phải xử trí đẹp hắn mới thôi
Cô đi đến gần hơn với ngôi làng, bờ cỏ phấp phơ trong gió, có ngọn cao hơn cả đầu, hình ảnh quen thuộc ẩn hiện trong tàn lá, cô nhanh chóng chạy đến
- Tiết Hải! Anh to gan lắm... (cô cất cao giọng với đến)
Người đàn ông ngồi bên kia câu cá, mái tóc bay bay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-ngan-van-khong-tra-hay-lam-vo-toi/1111972/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.