Thật tình là tôi đang uể oải bữa giờ vì bị bé Thư của tôi block trong một tuần qua. Lí do là vì tôi chụp ảnh dìm của cậu ấy mãi không chịu xóa nên bị bé Thư giận. Năn nỉ cả một tuần, còn chuyển khoản cho em 5 triệu mà em vẫn chẳng chịu bỏ block gì cả, dỗi em ghê.
Vào buổi sáng, khi mặt trời vừa ló dạng tôi đang say sưa nằm trên chiếc giường êm ái và chơi một trận game thì ngoài cửa có tiếng chuông vang lên. Nghe thế mẹ tôi liền cất giọng bảo tôi ra mở cửa. Với vẻ mặt không mấy vui tôi từ từ rời khỏi chiếc giường và xuống nhà mở cửa. Chiếc cửa vừa hé mở tôi đã thấy thằng Minh đứng yên với tư thế dựa vào tường.
P/s: Minh cũng chơi với nhóm bạn của Huy và Thư nhưng giờ tớ mới cho xuất hiện nha.
“Gì mới sáng sớm đã qua thế?” Tôi nhăn nhó vội hỏi
“Đi chơi không?, bây giờ mà ở nhà thì chán lắm” Minh nó nhìn chằm chằm tôi nét mặt lộ rõ sự mong đợi
“Không rảnh, trời thì lạnh muốn chết ở nhà chơi vài trận game còn hay hơn” Tôi vừa nói xong liền quay vào nhà
“Thế cơ à, vậy thì thôi tớ đi chơi với Thư một mình vậy.” Thì ra bây giờ nó mới bắt đầu tung chiêu
“ôi đại ca, nổ địa chỉ đi em đi ngay” Tôi vừa nghe thấy bé Thư thì mắt lóe sáng quay lại đồng ý ngay, đấy có lẽ là cách dụ tôi đi chơi nhanh nhất.
“Thế có phải nhanh không, mau chuẩn bị đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-nam-don-phuong/3485048/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.