Tư Viễn Hằng không động đậy, yên lặng ở bên.
Đào Anh Thy không ngủ say lắm, cảm thấy hình như mình tựa vào chỗ nào đó kỳ lạ.
Cô mở to mắt, ngẩng đầu lên vừa hay đúng lúc Tư Viễn Hằng cúi đầu xuống.
Mặt Đào Anh Thy lập tức cọ qua đôi môi mỏng của Tư Viễn Hằng.
Tim Đào Anh Thy lập tức đập không khống chế được, cơ thể cũng cứng lại.
Mắt Tư Viễn Hằng hơi xao động, dùng ánh mắt hiểu sâu sắc mà dịu dàng nhìn Đào Anh Thy.
Khuôn mặt gần như thế, đôi môi cũng mập mờ như vậy, không khí như loãng ra.
Đào Anh Thy chỉ cảm thấy mặt nóng lên. Chỉ cần kéo khoảng cách lại một chút là bốn cánh môi có thể kề lên nhau một cách dễ dàng.
Mà khi Tư Viễn Hằng hạ môi xuống định hôn lên môi cô, tim Đào Anh Thy đập rộn lên, đầu thiếu oxy tới mức muốn ngất đi.
Nhưng sự sợ hãi từ trong lòng khiến cô hoảng hốt. Khi chỉ còn cách một milimet, cô ngoảnh mặt đi chỗ khác, dịch người lại một chút rồi đứng lên.
“Tôi phải đi ra ngoài.”
“Anh Thy…” - Tư Viễn Hằng đứng dậy, gọi cô.
Cơ thể Đào Anh Thy cứng lại, đứng tại chỗ, không ngoảnh đầu lại. Tay cô nắm chặt túi chườm nóng Tư Viễn Hằng đưa như thể đang kiềm chế gì đó.
Tư Viễn Hằng đi lên trước, ôm cô từ sau lưng, thì thầm bên tai cô: “Cô sợ tôi sao?”
Vẻ mặt Đào Anh Thy hơi hoảng. Không phải cô sợ anh ta mà là sợ Tư Hải Minh, sợ Tần Diễm My coi mình là kẻ thù.
Chuyện cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950095/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.