Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, liên quan tới việc có thể chọc giận Tư Hải Minh, đại khác có ba hướng: một là sáu đứa nhỏ, hai là Tư Viễn Hằng, ba là Liêu Ninh.
Sáu đứa nhỏ thì không thể rồi, nếu như biết đến sự tồn tại của sáu đứa nhỏ, thì bây giờ cô cũng không xuất hiện ở đây một mình.
Tư Viễn Hằng? Gần đây cô không tiếp xúc với anh ấy.
Vậy chỉ còn lại Liêu Ninh, hai ngày trước cô có gặp mặt Liêu Ninh…
“Tôi… trước đó tôi gặp mặt Liêu Ninh là vì bà ấy mưu tính chuyện của tôi, chưa ăn cơm đã rời đi rồi, đến bây giờ cũng không có liên lạc” - Đào Anh Thy nói.
“Hết rồi?”
Đào Anh Thy sững sờ, còn nữa à?
“Nếu để cho tôi nói ra thì cô đừng mong ra khỏi hầm rượu.”
Tư Hải Minh nhìn chằm chằm vào Đào Anh Thy, ánh mắt mang theo sự hung tàn.
Đào Anh Thy càng thêm luống cuống, một bên tay còn đang phát run.
Cô nói không đúng à? Còn có chuyện khác nữa…
Bỗng nhiên trong đầu xuất hiện cảnh tượng ngày đó đi ăn cơm ở nhà họ Tư.
Hô hấp của cô như ngừng lại, không lẽ là… chuyện này?
Nhưng sao Tư Hải Minh lại biết? Liêu Ninh đã hứa là sẽ không để cho Tư Hải Minh biết rồi. Với cả ngày đó cô cũng không đeo vòng tay…
Là chuyện này sao?
Nhưng nếu như không đúng thì chẳng phải cô chưa đánh đã khai sao?
Dưới lực áp bức mạnh mẽ của Tư Hải Minh, Đào Anh Thy lựa chọn nói, dù sao thẳng thắn sẽ được khoan hồng.
“Tôi… tôi nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950071/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.