“Vâng, tôi sẽ không quên nữa!” - Đào Anh Thy lập tức trả lời.
Trong lòng cô thầm oán, không phải chỉ muốn kiểm soát cô đi đâu, làm gì mọi lúc mọi nơi thôi à?
Đúng là một chút tự do cũng không có.
Sự chiếm hữu của Tư Hải Minh quá mạnh!
Đào Anh Thy tưởng rằng Tư Hải Minh sẽ đưa cô về nhà, thế nhưng cô nhìn con đường bên ngoài cửa xe càng lúc càng xa lạ.
Anh muốn đưa cô đi đâu?
Đào Anh Thy biết dù cô có hỏi thì Tư Hải Minh cũng sẽ không thay đổi quyết định của anh.
Cô thở dài, cô còn muốn về nhà với sáu đứa con đáng yêu của cô, nếu tụi nhỏ thức dậy không nhìn thấy cô, có lẽ sẽ buồn lắm nhỉ?
Cô nghĩ đến từng gương mặt buồn bã của tụi nhỏ mà nặng lòng.
Nếu biết trước như vậy cô sẽ không đi.
Đôi mắt lạnh lẽo của Tư Hải Minh nhìn chằm chằm khuôn mặt Đào Anh Thy, sự sắc bén kia dường như muốn đâm xuyên qua người cô.
Đào Anh Thy theo bản năng ngẩng đầu lên, khi cô đối diện với ánh mắt nguy hiểm của anh thì khẽ hạ mi, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa số xe.
Dường như, bất cứ lúc nào cũng chạm vào được vảy ngược của Tư Hải Minh
Hơn nửa giờ sau, xe dừng lại.
Sau khi Tư Hải Minh xuống xe, Đào Anh Thy. cũng xuống theo, cô nhìn thấy trước mắt là một câu lạc bộ xa hoa.
Là nơi ném tiền của dân nhà giàu.
Vừa xuống xe, quản lý và nhân viên của câu lạc bộ đang đứng chờ sẵn bước lại nói: “Ngài Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950061/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.