Tư Viễn Hằng thu lại ánh mắt sắc mạnh của mình rồi trở về phòng.
Tư Triều Vũ vẫn đứng đó, từng cơ thịt trên mặt đều đang run lên vì tức giận.
Lại là vì người phụ nữ đó! Ông ta tuyệt đối không thể nhân nhượng thêm được nữa!
Đào Anh Thy dần dần tỉnh lại, đầu óc vẫn còn mê man, cả người không chút sức lực.
Cô mở mắt ra nhìn xung quanh, nơi đây là một căn phòng hoàn toàn xa lạ, cô không biết bản thân mình đang ở đâu.
Đào Anh Thy đưa tay lên xoa xoa phần gáy đang đau nhức, nghĩ lại chuyện xảy ra trước khi hôn mê.
Lúc đó cô tranh thủ giờ nghỉ trưa của đài truyền hình để chuẩn bị ra ngoài mua ít sữa bột cho sáu bé con, cô định sẽ lựa chọn loại sữa trước, tới lúc đó chỉ
cần bảo nhân viên bán hàng gửi thẳng về nhà cho cô là được. Như vậy sẽ không cần mang về đài truyền hình, khiến người khác nghi ngờ.
Thế nhưng cô vừa rời khỏi đài truyền hình chưa được bao lâu thì đã bị ai đó đánh ngất từ phía sau.
Khi cô tỉnh lại thì bản thân đã ở đây.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cô đã chọc giận ai rồi sao?
Khi Đào Anh Thy còn đang băn khoăn khó hiểu, cửa phòng đã bị người ta đấy ra. Cô ngước đầu lên nhìn, một người đàn ông trung niên bước vào, ông ta
mặc vest và đi giày da, dáng người hơi lực lưỡng, biểu cảm nghiêm nghị và có phần coi thường khinh bỉ.
Đôi lông mày thanh mảnh và xinh đẹp của Đào Anh Thy khẽ chau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950044/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.