“Cứ coi như là vậy đi”
Đào Anh Thy nhíu mày, cái gì gọi là “Cứ xem như vậy đi” chứ?
“Chúng ta đã chia tay, mỗi người một ngả, tôi không hi vọng lại tiếp tục dây dưa với anh” - Đào Anh Thy nói.
Sao trong lòng hoàn toàn không bị ảnh hưởng được chứ? Làm sao có thể?
Trái tim từng được Tư Viễn Hằng ủ ấm, ngoài trừ bà nội ra, anh ta là người duy nhất cho cô cảm thấy được yêu thương, sao cô lại không khắc ghi trong lòng chứ?
Thích người này bao nhiêu thì hận anh ta bấy nhiêu.
Lúc Đào Anh Thy đang thất thần, cổ tay liền bị kéo lại, lúc hoàn hồn liền thấy trên tay mình được đeo một chiếc vòng.
Không giống với thứ đồ của Tư Hải Minh.
“Anh… anh làm gì vậy?”
“Tặng cho cô”
“Tôi không cần!” - Đào Anh Thy nói xong thì định tháo xuống.
Lại bị Tư Viễn Hằng nắm lấy cổ tay, có chứa giọng ngang ngược nói: “Tôi là người hào phóng, coi như là quà chia tay, đừng nói người bạn trai cũ này hẹp hòi. Nếu như không nhận thì có nghĩa là cô muốn quay lại với tôi”
“Anh nghĩ nhiều quá rồi phải không?”
“Dù sao cô cũng nhận đồ của Tư Hải Minh rồi, nhận thêm của tôi một cái thì có sao.” - Tư Viên Hằng bình tĩnh nói.
Đào Anh Thy tức giận rồi.
“Nhớ đeo cẩn thận” - Tư Viễn Hằng liền buông cổ tay cô ra.
Đào Anh Thy nghiến răng, bây giờ sẽ đeo, khi nào về nhà sẽ tháo ra vứt đi.
“Lần sau tôi mà không nhìn thấy vòng tay sẽ tìm riêng cô để hỏi”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950028/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.