Anh ta đạp mạnh chân ga dưới chân, sau đó phóng đi không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa.
Chủ nhật, Đào Anh Thy ở nhà với sáu bé con, dì Hà không có việc gì nên cùng bọn họ chơi đùa.
Dì Hà đến đây chủ yếu là để nấu nướng cho bọn họ.
Đào Anh Thy nói có thể tự làm, nhưng bà vẫn muốn đến, lý do chính là: “Có thể bọn nhỏ không chê tài nấu nướng của cô, nhưng chính cô cũng không ăn nổi mà, đúng chứ?”
Đào Anh Thy cứng họng.
Sáu bé con thì không nỡ.
Dì Hà ở lại nấu ăn, Đào Anh Thy chơi đùa với sáu bé con.
Dạy Bảo An vẽ, mỗi lần vẽ đều vẽ những hình cầu bằng thép.
Đào Anh Thy đang ngồi vẽ trên tấm ván, thấy Bảo An đang chăm chú nhìn, cô thầm nghĩ, cậu bé nghiêm túc thật đấy, dáng vẻ thật đáng yêu…
“Mẹ ơi, con muốn chơi trò trốn tìm!”
- Bảo Nam leo lên vai Đào Anh Thy, sau đó leo qua đầu cô, rồi trượt ngã về phía trước.
Đào Anh Thy đặt cọ vẽ xuống, vẽ cho con thỏ nhỏ một cái đuôi thật dài.
Bảo Vỹ chạy đến: “Mẹ, con cũng muốn chơi trốn tìm!”
Bảo Long và Bảo My cũng chạy đến, nói: “Mẹ, con cũng muốn!”
“Muốn chơi.”
Bảo Hân đầu thắt hai bím tóc, đôi mắt sáng ngời nhìn cô: “Mẹ ơi!”
Bảo An mở cái miệng tròn nhỏ nhắn vui vẻ cười nói: “Bảo An… muốn chơi!”
“Được rồi, mẹ sẽ đếm đến mười, trốn đi nhé, Bảo An không được ngã nữa đâu nhé!” - Đào Anh Thy cổ vũ cho cậu bé.
“Vâng!” - Bảo An hào hứng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950025/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.