Đào Anh Thy cảm thấy cực kỳ đáng tiếc, người phụ nữ ưu tú như vậy sao lại bị Tư Viễn Hằng chà đạp chứ?
“Có điều chuyện chị dẫn em tới quán bar đừng nói cho Tư Viễn Hằng nhé” - Tần Diễm My nói.
Đào Anh Thy gật đầu: “Sẽ không, em và anh ta không thân thiết, sẽ không chạy tới nói gì với anh ta đâu”
Xem ra Tần Diễm My vẫn rất quan tâm tới suy nghĩ của Tư Viễn Hằng. Bình thường thì ngoại trừ nhân phẩm ra thì Tư Viễn Hằng cũng rất tốt về các mặt khác.
Tần Diễm My nhìn cô cười, Đào Anh Thy lại cảm thấy nụ cười đó rất có ý vị sâu xa.
“Em thấy chị và anh ấy có xứng đôi không?”- Tần Diễm My giống như đang nói chuyện phiếm.
“Trai xinh gái đẹp, rất xứng đôi” - Ánh mắt Đào Anh Thy mang theo một tia mơ hồ, ngừng một chút rồi nói: “Thật ra có xứng hay không, bản thân chị là người rõ ràng nhất, em chỉ nói về phương diện tính cách ở chung. Chỉ cần đối phương không xuất hiện vấn đề nguyên tắc gì thì đều xứng”
“Vấn đề nguyên tắc là sao?”
“Chính là kiểu… một chân đạp mấy thuyền, phụ nữ đều thích đàn ông một lòng với mình”
Tần Diễm My nghe xong thì sững sờ, sau đó bật cười: “Em cảm thấy Viễn Hằng giống loại người đó sao?”
“Cái này thì… em không biết” - Đào Anh Thy nói: “Tự chị phải phát hiện”
Tần Diễm My ngắm nghĩ, gật đầu: “Chị và em đều có suy nghĩ giống nhau.”
Đào Anh Thy không nói gì nữa, nói quá nhiều ngược lại sẽ xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950014/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.