Anh đã thấy trên cánh tay của Đào Anh Thy toàn là máu, phía trước cánh tay đã bị nhuộm đỏ, máu chảy xuôi xuống dưới, từng giọt rơi trên đùi của Tư Hải Minh, làm ướt quần đen của anh.
Đôi mắt Tư Hải Minh ngẩn ngơ, anh nâng cánh tay của Đào Anh Thy lên, rất nhiều mảnh vỡ li ti của chiếc ly bị cắm vào làn da, miệng vết thương khá sâu, máu còn đang nhỏ giọt.
“Ư..”- Cánh tay của Đào Anh Thy đau đớn đang run rẩy, hít thở không thông.
Đôi mắt Tư Hải Minh lạnh lùng nhìn cô, sắc. mặt của anh căng thẳng đến dọa người, nhiệt độ của cả phòng giống như hầm băng.
Tiếp đó anh trực tiếp bế Đào Anh Thy đứng dậy, rời khỏi phòng, đi xuống lầu, đi ra ngoài.
Tư Hải Minh lên xe, tất cả vệ sĩ đều lên xe, xe mới chuyển bánh.
Xe theo con đường cũ, đi vào thị trấn, đến bệnh viện.
Đào Anh Thy đang mặc áo ngủ tay ngắn, lúc cô ngã xuống vừa vặn cánh tay đè lên mảnh vỡ thủy tinh.
Cho nên, trên cánh tay của cô cắm đầy mảnh vỡ thủy tinh nông sâu.
Đào Anh Thy ngồi ở chỗ kia, bác sĩ Nhậm lấy mảnh vỡ ra cho cô, cứ rút mỗi cái cô đều đau đến cắn răng.
Vệ sĩ đứng ở bên ngoài, Tư Hải Minh khủng bố đứng bên trong phòng, khí thế của anh thực dọa người, khiến tố chất tâm lý của các bác sĩ vào nghề mười mấy năm đều phải sụp đổ.
Đào Anh Thy vẫn luôn cúi đầu, nhẫn nhịn, từ khi ra cửa đến bệnh viện cô cũng chưa dám nhìn xem sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950005/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.