Cô còn chưa nói dứt lời thì cổ tay chợt cảm thấy mát lạnh.
Đào Anh Thy cúi đầu, cô thấy Tư Hải Minh đeo cho mình một chiếc vòng tay bằng bạc được chạm khắc rất tinh xảo.
Đào Anh Thy nhìn chiếc vòng chằm chằm, anh có ý gì chứ?
“Không được phép tháo ra”
“Tại sao?” - Đào Anh Thy hỏi, Tư Hải Minh đang tặng quà cho cô đấy ư?
Sao đột nhiên người đàn ông này lại có hành động kỳ quái như thế chứ?
“Không tại sao cả” - Tư Hải Minh mạnh mẽ nói.
“Ừ, biết rồi.” - Đào Anh Thy đáp lời.
Tư Hải Minh buông cổ tay cô ra, xoay người.
“Cô có thể đi được rồi.”
Đào Anh Thy như được nghe lệnh thả người, tức rời khỏi phòng làm việc mà không hề do dự.
Lúc quay về, Đào Anh Thy ngồi trên tàu điện ngầm vuốt ve chiếc vòng tay bằng bạc trên tay.
Ánh sáng bạc lóe lên, vừa tinh xảo lại vừa đặc biệt, Đào Anh Thy chưa từng thấy kiểu dáng như thế này bao giờ.
Có điều cô không hiểu tại sao đột nhiên Tư Hải Minh lại tặng cô vòng tay?
Đào Anh Thy nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra, nhưng cô cũng chẳng dám tháo chiếc vòng này.
Tư Hải Minh là kiểu người khó đoán tâm trạng, cô không nên chọc giận anh bởi một việc nhỏ như thế này.
Lúc Đào Anh Thy đến xin Trương Thiên Di nghỉ phép, thiếu chút nữa thì Trương Thiên Di đã nổi điên.
Nhưng Trương Thiên Di nghĩ đến người ở trên Đào Anh Thy nên không thể nói gì, đành bỏ lại một câu: “Cô là người xin nghỉ phép kiêu ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950001/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.