Đào Anh Thy lề mà lề mề bước vào đại sảnh nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Tư Hải Minh đâu.
Nơi mà những người hầu thường đợi đều không có lấy một bóng người.
Bầu không khí lớn mạnh đè nén, nguy hiểm tràn ngập trong bầu không khí, Đào Anh Thy căng thẳng đến nỗi toàn thân như rã rời.
Tư Hải Minh nhờ đàn em đưa cô đến đây để làm gì?
Không nhìn thấy Tư Hải Minh thì không thể nào đoán được kế hoạch, tính toán của anh. Sự nguy hiểm tiềm ẩn như một nhát dao cứa vào trái tim mỏng manh của cô.
Đào Anh Thy đưa hai tay về phía trước, ôm chặt lấy cơ thể mình, mặt mày trắng bệch vì đã cố dùng hết sức.
Cô không thể đi đón mấy đứa nhỏ, cô đã không gọi cho dì Hà trong vòng ba tiếng đồng hồ, cô hiểu rõ hơn rồi…
Tiếng bước chân từ phía sau vang vọng đến một cách điềm tính và bình thản. Tiếng bước chân càng ngày càng gần, mỗi một bước đều khiến trái tim cô khiếp sợ, kinh hãi, trống ngực đập loạn nhịp.
“Tại sao cô không chạy trốn đi?”
Đào Anh Thy sợ hãi xoay người lại, đụng phải đôi mắt đen lay láy kia của anh, con ngươi cô như bị xuyên thủng.
Tư Hải Minh đã đến, ngay trước mặt cô, khiến cho cơ thể của Đào Anh Thy buộc phải lùi lại một bước trước khí thế mạnh mẽ của anh.
Sau đó quai hàm dưới của cô bị Tư Hải Minh bóp chặt một cách mạnh mẽ. Anh kéo cô lại gần gương mặt tuấn tú nhưng cũng đầy hung ác và nham hiểm của mình:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949979/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.