Tư Hải Minh lạnh nhạt nhìn về phía cô: “Sao, trong nhà có cái gì khiến cô nhất định phải về à?”
Đào Anh Thy cúi đầu, che giấu sự bất an của mình: “… Không phải… tôi chỉ thấy sợ thôi.”
Trong nhà còn có sáu đứa bé, cô mà không về, đến lúc chúng nó tỉnh thì sẽ không nhìn thấy cô rồi? Lúc không nhìn thấy cô thì chắc chúng sẽ sợ hãi lắm.
Cũng không dám tưởng tượng sẽ có nguy hiểm gì không..
Từ Hải Minh vươn tay bóp lấy mặt cô, khuôn mặt nhỏ của cô lọt thỏm trong lòng bàn tay anh: “Đúng là có gương mặt xinh đẹp như vậy không làm đồ chơi thì thật đáng tiếc”
“...” Cơ thể Đào Anh Thy run lên: “Cho tôi về đi, nếu anh muốn tôi thì chờ qua đêm nay được không? Qua vài ngày nữa, anh muốn làm gì với tôi cũng được, tôi sẽ không phản kháng!”
“Có gì khác nhau?” - Tư Hải Minh lạnh lùng nói.
Đào Anh Thy cắn môi: “Tôi… tôi chưa chuẩn bị kỹ càng.”
Tư Hải Minh tiến lại gần cô, Đào Anh Thy căng thẳng đến gần như không thở nổi.
“Không cần chuẩn bị, chỉ cần biết kêu là được rồi”
Ánh mắt đen của anh mang theo sự xâm lược đáng sợ: “Mà tiếng kêu của cô tuyệt đối khiến tôi hài lòng”
“...” - Đào Anh Thy không trả lời, cơ thể không khống chế nổi mà run rẩy.
Tư Hải Minh buông mặt cô ra, ngồi ngay ngắn lạ, cả người tỏa ra sự lạnh lùng khiến người ta không dám lại gần.
Trong xe, bầu không khí trở nên ngột ngạt đến không thở nổi.
Đào Anh Thy bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949969/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.