Tư Hải Minh cũng không có động tác nào, cười lạnh: “Cô cảm thấy tôi sẽ cứu cô hay sao?”
Hai tay Đào Anh Thy yếu ớt buông xuống, cô biết chính bản thân mình cầu xin Tư Hải Minh là vô ích.
Làm sao anh có thể cứu cô được kia chứ? Anh chỉ mong sao cô chết đi thì có.
Nhưng cô không muốn chết, cô còn có sáu đứa con nữa, làm sao cô có thể chết được!
Đào Anh Thy cố gắng đứng dậy, nhưng mà bệnh hen suyễn lại không thế tùy tiện cử động được, điều này sẽ làm cho căn bệnh trở nên nghiêm trọng hơn.
Lại ngã xuống cạnh cửa thêm một lần nữa, cô ôm ngực thở dốc, cảm giác khó chịu đến mức sắp chết.
Cô lại bắt lấy ống quần Tư Hải Minh một lần nữa, rơi nước mắt: “Để… Để tôi đi…”
Cô không thể chết, cô không thể bỏ mặc mấy đứa trẻ được.
“Đi?” - Tư Hải Minh lạnh lùng nhìn cô, sau đó xoay người, đôi tay đang nằm lấy ống quần của Đào Anh Thy rơi xuống, vô cùng bất lực.
Tư Hải Minh đi đến trước cửa sổ, đứng im ở đó, sau đó lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại:
“Gọi Hạ Khiết Mai qua đây, ở đây có bệnh nhân.”
Là bác sĩ sao? Đào Anh Thy không dám tin vậy mà bản thân lại có thể cầu cứu thành công.
Vì sao đột nhiên Tư Hải Minh lại đồng ý cứu cô?
Ngay lúc Đào Anh Thy đang hít thở một cách khó khăn thì một bóng đen lại tiến đến chỗ cô một lần nữa, Tư Hải Minh ngồi xổm trước mặt cô, vẫn như trước tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949946/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.