“Cũng đúng, cho nên, cho dù có chạy vào phòng thư ký, ở gần Ngài Hải Minh thì cũng vô cùng, nếu mà được thì chúng ta đã sớm có cơ hội rồi.”
“Đúng vậỵ..!”
Hai người nói chuyện vài câu, dặm lại phấn xong thì liền rời đi.
Đào Anh Thy coi như nghe được hết, cảm thấy an tâm một nửa.
Như vậy thì Tư Hải Minh sẽ không ra tay với nhân viên nữ trong tập đoàn Vương Tân, trong đầu Đào Anh Thy lại tự động xem nhẹ việc xảy ra trong phòng họp.
Đào Anh Thy nhìn kim giây, cuối cùng đi ra khỏi phòng vào giây cuối.
Cô đứng trước cửa phòng làm việc, gõ cửa, sau đó liền nghe một giọng nói nghiêm nghị vang lên: “Vào đi.”
Tay chân Đào Anh Thy có hơi bủn rủn, cô đẩy cửa đi vào, liền thấy một bóng người cao lớn đáng đứng lặng ở cửa sổ sát đất.
Thân hình cao lớn tạo thành lực uy hiếp lên tâm lý người ta.
Cảm giác không khí cũng trở nên nặng nề.
Đào Anh Thy cẩn thận đi tới, cách bàn làm việc không xa thì dừng lại, giải thích trước: “Ngài Hải Minh, tôi thật sự không có ý gì khác, lúc ấy thấy trên xe có hình trẻ con vẽ xấu, trông rất khó coi nên mới muốn lau đi.”
“Sao cô biết là trẻ con vẽ?”
Cả người Đào Anh Thy cứng đờ, lỡ miệng rồi.
Thấy Tư Hải Minh nhẹ nhàng quay người lại, mắt đen thâm thúy mà sắc bén nhìn cô, dường như muốn nhìn xuyên qua thân thể cô.
Đầu óc Đào Anh Thy nhanh chóng vận động: “… Hình vẽ như vậy, còn cả độ cao, đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949907/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.