Ba tôi 41 tuổi. Ông là người hay cáu kỉnh, nhưng với tôi, ba là một người tuyệt vời.
Mẹ tôi thì 40 tuổi. Tôi thỉnh thoảng hay ra vẻ người lớn trước mặt mẹ, nên bị mẹ rầy la hoài.
Còn tôi 14 tuổi. Bắt đầu lên trung học. Với tầm tuổi này, rất khó để bảo tôi mô tả về bản thân mình, chà, xem nào, ngắn gọn thôi, đơn giản tôi là … mít ướt. Có lẽ vì tâm hồn tôi chứa nhiều cảm xúc, đơn giản là tuy tôi ngờ nghệch, nhưng rất dễ phát khùng và cười to sau đó. Buồn cười nhỉ.
Tôi có một em gái, nó 12 tuổi thôi, nhưng từ khi nó sinh đến giờ, nó đã coi tôi như kinh địch cả trong nhà và ở trường rồi. Nhưng gần đây chúng tôi hay to tiếng, thực sự điều này làm tôi buồn.
Ah, tôi còn một cậu em nhỏ nữa, nó 11 tuổi. Một đứa quỷ quyệt đáng sợ. Tuy nhỏ tuổi hơn tôi, nhưng đôi lúc lại ra vẻ anh trai. Tôi thì chẳng quan tâm, cùng lắm thì nó cũng chỉ như bố của Koro mà thôi (ah, Koro là tên con chó nhà chúng tôi.)
Tôi còn một đứa em bé tý nữa. Nó kém tôi 10 tuổi lận. Nó có một trí tưởng tượng thật kì quặc nhưng trông rất vụng về và vô dụng ( tất nhiên nó mới có 4 tuổi mà).
Ah, lại nói về đứa em gái kém tôi 2 tuổi. Nó có mái tóc quăn của mẹ nè, có khuôn mặt của ba nè, nhưng đặc biệt nhất là có cặp mắt trông như đồng hồ lúc 8:20 haha). Nhưng nó rất dễ thương.
Mary đã chết…
Hôm nay là sinh nhật tôi đấy. Đúng là tôi đã lớn rồi.
Tôi nghĩ mình phải biết cảm ơn ba mẹ rất nhiều
Tôi nghĩ mình phải học chăm chỉ hơn, khỏe mạnh hơn, như thế thì tôi sẽ không làm ba mẹ phải phiền lòng nữa. Vì thế, với tuổi trẻ của mình (mà tôi nghĩ là một giai đoạn quan trọng của cuộc đời),tôi phải làm bằng đươc, tuyệt đối không hối tiếc.
Tôi sẽ được đi cắm trại vào ngày kia. Tôi sẽ làm hết bài tập ở nhà đã, như thế thì không còn phải lo lắng gì nữa.
Cố lên! Cố lên! Aya!
Tiger, con chó hung tợn nhà bên đã cắn đứt đầu của Mary, giết chết nó.
Mary rất nhỏ bé, nó đã đên gần nghịch đuôi của Tiger
Tôi đã kêu hết mức có thể: “Mary, không. Quay trở lại đây!” nhưng … có lẽ Mary đã nản chí, không chịu quay lại …. thế rồi nó đã chết mà không kịp thốt nên lời nào. Nếu nó không lại gần con quái thú Tiger thì đã không ra đi nhanh như vậy Mary hẳn ắt hạnh phúc ở một nơi nào đó.
Ngôi nhà mới cuối cùng cũng xong.
Phòng của tôi và em gái khá lớn, ở tầng 2, có cửa sổ mở ra hướng Đông. Trần nhà có màu trắng, còn tường thì bằng gỗ nâu. Sinh hoạt cả nhà giờ đã có khác ngày trước. Tôi rất vui vì cuối cùng thì mình đã có 1 phòng riêng, chỉ tiếc là nó hơi rộng rãi quá nên trông mọi thứ trong phòng có vẻ lẻ loi. Có lẽ đêm nay sẽ rất khó ngủ đây, hihi.
Nào bắt tay vào việc nào!
1. Tôi sẽ mặc áo phông với quần đùi để tiện di chuyển.
2. Những việc vặt hàng ngày như: tưới cỏ, may vá, kiểm tra rệp ở lá cà chua mà tôi trông. Đuổi gián và bọ ở mấy cây hoa cúc nữa. Nếu tôi mà tìm thấy bọn chúng, tốt nhất là bọn chúng nên biết bảo trọng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]