Tôi muốn tự mình quyết định việc chuyển trường
Tôi đã tự nhủ sẽ chấm dứt khi hết học kỳ 3
(Ký ức 1)
Thầy N., đến bây giờ tôi vẫn kính trọng và tin tưởng thầy. Vậy mà kinh tởm làm sao, chính thầy lại là người đặt dấu chấm hết cho tất cả mọi chuyện.
Thầy có thể chỉ cần nói thẳng với em rằng, “Hãy đến trường khuyết tật đi, vì trường này không thể lo cho em được nữa.” thay vì nói với mẹ em “Em ấy sẽ mất nhiều thời gian hơn cho việc đi từ lớp này sang lớp khác.”
Nếu thầy nói thẳng ra, có lẽ sẽ dễ dàng hơn cho em trong việc quyết định. Đừng nhìn tôi mà! Trời ơi, điều này thật đáng giận!
Thầy đã hỏi tôi, “Mẹ đã nói gì với em chưa?”
Tại sao mọi người lại giấu tôi mọi chuyện thế! Nói đi mà…chỉ cần thế thôi.
Mặc dù cuộc sống của tôi là một chuỗi những ngày gian truân, vất vả, nhưng sao mọi người không lắng nghe những điều tôi phải nói, để rồi tôi có thể rời trường trong tâm trạng tốt hơn?
Nếu mọi người để tôi nói, tôi có thể dễ dàng mà thông báo rằng tôi sẽ chuyển trường vào năm 2.
Tôi đã định sẽ nhập học trường khuyết tật vào tháng Tư nhưng…
Tôi muốn rời trường với sự tự tin nhưng giờ thì tôi thậm chí không còn làm được điều đó nữa.
Tôi không thể đi với tâm trạng như thế này được…
(Ký ức thứ 2)
Tôi nói chuyện với S-chan
“Ở trường khuyết tật bạn sẽ không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-lit-nuoc-mat/2782773/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.