Tên tôi là Phong LongDanh, và năm nay tôi 16 cái xuân xanh. Có lẽ mấy người sẽ thấy tên tôicũng hay, với nghĩa vang danh thiên hạ như rồng bay lên trời. Tuy nhiên, tôi xin lỗi phải đập tan nát ảo tưởng của mấy người thôi. Lí do tôi tên Phong Long Danh là do bố tôi tên Phong Dương Danh, còn mẹ tôi tên LongThủy Hàm. Với tính cách hai phụ huynh nhà mình mà tôi đã hiểu rõ nhưlòng bàn tay, bọn họ có lẽ đã viết đủ 6 chữ tên hai người ra mấy mảnhgiấy, sau đó chọn bừa 3 mẩu mà đặt tên… Ơn giời! Tôi không bị đặt làThủy Long hay Phong Long, hay tệ hơn, nếu bữa đó song thân nhà mình chọn đúng “Phong Thủy”, tôi thật không biết bản thân có nên tới bái thầyPhong Thủy làm sư phụ không đây.
Nói thật, tôi chưa bao giờ hiểuđược hai bố mẹ tôi tính tình lộn xộn nhăng cuội như vậy mà lại nuôi được một đứa con hiểu chuyện cỡ tôi đây. Có lẽ nào là do cái gì tới quá độđều phản kết quả không?
(Sai rồi! Đó là do cả bố mẹ anh và bố mẹem đều khùng hết biết, thế nên mấy người đó mới để một bé trai 5 tuổi và một bé gái 4 tuổi tự chăm sóc lẫn nhau. Nếu anh, kẻ đã sớm mang kiếpcha nuôi từ khi lên năm, không trở nên nghiêm túc và trách nhiệm hơn, có lẽ hai đứa mình đã sớm đầu thai lại từ lâu rồi.)
Mẹ của Mẫn LamLam, hay còn được gọi là Tiểu Tiểu Lam, là chị em song sinh với bố tôi.Đương nhiên, như vậy thì con nhỏ định sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151093/quyen-9-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.