“Thực sự sắp cải cáchrồi….” Trong lòng tôi căng thẳng khôn cùng, tôi chuẩn bị đăng nhập gameđể chào đón cái cải cách mới toanh toành toành.
Lại nói chuyện,hôm đó Kẻ Khùng và Đản Đản theo chúng tôi trở về Vô Ngân Thành thăm thú. Trên đường đi, hai người đó vẫn tiếp tục chết lặng ngắm nhìn, ca tụngVô Ngân Thành chúng tôi hết lời. Lòng tôi tràn đầy tự hào, nhưng cũnghơi bị bứt rứt bối rối trước những lời khen quá đà đó. Cuối cùng, tôiđành hỏi, “ Kẻ Khùng, sắp tới sẽ có cải cách đấy. Hai người cứ langthang trên Lục Địa Trung Tâm suốt mà coi được sao?”
Kẻ Khùng xoamặt nói, “Đương nhiên không phải rồi! Bọn anh sắp đến lúc về để chuẩn bị cho mấy cuộc công thành! Nhóm của chúng anh đang điên cuồng gọi di động tới, thiếu điều đăng cáo thị truy nã thôi đó.”
“Vậy mà anh không thấy rất tù túng trói buộc sao?” Tôi hơi kích động hỏi. Chẳng cần đợianh trả lời, tôi bắt đầu lầm bầm, “Trước kia, đội của chúng em đi bất cứ nơi nào chúng em thích, làm bất cứ chuyện gì chúng em muốn. Tất cả mọingười đều coi em như bạn bè, thậm chí như một đứa em trai bé nhỏ. Nhưngbây giờ họ toàn gọi em là “Lãnh chúa” này nọ, và lần trước thậm chí họcòn quỳ trước mặt em bày tỏ lòng trung thành gì đó nữa… Thực sự em cảmthấy, cảm thấy rất…”
“Không thoải mái chứ gì?” Kẻ Khùng hỏi cụt lủn, hai tay bắt chéo sau đầu.
“Ừm, khi bạn mình lại thành thuộc hạ của mình, cảm giác cô đơn lắm.” Tôi lẩm bẩm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151065/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.