“Giáo sư à, thực ra thầy đâu cần phải vướng vào rắc rối này…” Tôi khóc không ra nước mắt nhìn giáo sư Mẫn Cư Văn ngồi đối diện.
“Đừng lo em ạ. Chỉ cần giúp được sinh viên, rắc rối nhỏ nhặt này đáng làchi!” Nụ cười thoảng qua mặt Du khi hắn từ tốn nhấp một ngụm nước.
Tinh! Mày chết với tao. Tôi không đời nào mơ tưởng tới chuyện để khiến Giáosư Mẫn hẹn hò với tôi, Tinh lại thêu dệt lên câu chuyện phét lác vô nhân đạo này. Thậm chí đến tôi nghe còn thấy chuyện nó kể phản logic quátrời. Nhưng khó đỡ hơn là giáo sư Mẫn Cư Văn lại tin sái cổ cái thứ ấy…
Chuyện là vầy: Hôm qua lúc tan học Tinh kéo tôi lại ngay trước mặt giáo sư Mẫn.
“Giáo sư ơi, có một vấn đề cực kì nghiêm trọng mà em mong rằng thầy có thểgiúp tụi em.” Tinh đeo nét mặt buồn khổ sâu sắc. Lúc đó tôi thực khôngbiết nó khóc lóc rầu rĩ vì lí gì.
Giáo sư Mẫn thấy sự tình có vẻnghiêm trọng, nên an ủi Tinh bằng nụ cười dịu dàng muôn thủa, “Có chuyện gì thế? Từ từ mà nói, đừng lo lắng quá.”
“Thực ra là vấn đề củaTiểu Lam ạ. có một kẻ lén lút quấy nhiễu* Tiểu Lam. Hắn đã theo đuôi làm phiền bạn ý nguyên năm, tới giờ vẫn chưa chịu buông tha bạn ý.” Tinhnhíu sít lông mày, lệ tuôn như suối.
(*Kẻ quấy nhiễu: Bản gốc làĐăng Đồ Tử. Đây là một cụm từ của TQ, dùng để tả những kẻ biến thái hayquấy nhiễu người khác. Từ này dựa theo điển cố về Đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151056/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.