“Tiểu Lam, mày làmnhân yêu mẹ tha được. Đẹp trai như vậy mẹ cũng không để ý. Nhưng giờ quá đáng rồi nhé, mày đi làm ca sĩ cơ đấy…”
Sáng sớm ngày ra tôi đãbị bà mẹ bất lịch sự dựng dậy. Tôi lờ đờ nhìn cha mẹ tôi vừa hò hét vừaphun ‘mưa phùn’ tới tấp, tự thấy thiệt là may vì mẹ đã gọi tôi dậy, kẻotôi không biết xoay sở làm sao để giữ cái quần lót khỏi mấy em fan nữ…
Cuối cùng, mẹ tôi cũng không thể chịu được bộ dạng ngái ngủ của tôi nữa.Xách tai tôi, mẹ gào, “Mày có biết cả thế giới đang truy tìm Huyết YêuVương Tử không hả?!”
“Cái gì?” Tôi sốc đờ người. Cả thế giới? “Mẹ bảo thế giới trong Đệ Nhị Sinh Mệnh ạ?”
“Chẳng riêng Đệ Nhị Sinh Mệnh đâu, cả thế giới thực cũng đang tìm mày đấy!” Bố cho tôi một đòn sét đáng ngang tai và có vẻ mãn nguyện ra mặt.
“Sao thế giới thực lại tìm con?” Tôi lúng túng.
Mẹ xoa bóp đầu, mà hình như mẹ đau đầu thật, “Con thực sự không thấy làmình hát rất hay à? Rất nhiều trung tâm đào tạo tài năng, công ty ngườimẫu, cả công ti chủ quản của Đệ Nhị Sinh Mệnh cũng đang ráo riết kiếmcon làm người đại diện thương hiệu.”
Miệng tôi há hốc ra, “Công ti chủ quản của Đệ Nhị Sinh Mệnh? Sao thế được? Chẳng phải họ biết con là nhân yêu sao?”
“Sao mẹ biết được chứ?” Mẹ gầm gừ bắt bẻ, “Mẹ chỉ biết bọn họ in hình mày lên trang chủ. Mẹ có in ra nè.”
Tôi giật mấy tấm hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151054/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.