Đôi mắt vừa hé mở, tôi không thể ngăn mình thán phục thốt lên, “Bầu trời thật trong xanh!”
Tôi lười biếng nằm ườn một lúc, ngạc nhiên nhìn bầu trời xanh mở rộng trước mắt. Cuối cùng, miễn cưỡng đứng lên, tôi chăm chú nhìn khung cảnh xungquanh mình, cắn cắn ngón trỏ bối rối, “Chỗ này là chỗ quỷ quái nào vậy?”
Uầy, có hải âu kìa! Tôi ngạc nhiên nhìn đàn hải âu liệng ngang qua… Ấy? Cánh buồm kia sao? Tôi chưa từng thấy cánh buồm to vậy bao giờ… Còn mặt sàntôi đang đứng đây, có phải là lát ván gỗ không vậy?
Tôi bước đến lan can tàu, ngây dại phóng tầm mắt ra xa.
Biển xanh ngắt một màu, gió đại dương mang vị muối biển mằn mặt thổi mátrượi, Uầy, Hô hô, thoải mái quá, Tôi nghĩ, cười ngu đúng mười giây, rồichợt nhận ra… Khoan đã! Tôi nhìn quanh quất trái phải, Trời đất! Saochung quanh toàn là biển thế này, đất liền yêu dấu của tôi đâu rồi? Saomình lại ở trên tàu, và mình đang đi đâu đây?
Đừng sợ, đừng sợ! Tôi cố trấn an bản thân, Nhất định phải có lí do nào đấy mình mới ở đây.
Tôi cố hồi tưởng lại những điều đã diễn ra, Mình nhớ rằng mình đã đi nhậuvới Nam Cung Túy và Không Không, cái thứ chất lỏng cháy cổ rát họng đóthật khó nuốt… Ờ, rồi sao nhỉ? Hai tay ôm đầu, tôi vò đầu bứt tai, nghĩmãi, Rốt cuộc sau đó đã xảy ra chuyện quái quỷ gì vậy?
Đột nhiênkhóe mắt lướt thấy một người. Tôi vội chạy đến túm chặt lấy tay anh ta,“Xin lỗi ông anh, làm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151044/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.