“Ể, sao anh phải làmlãnh chúa chứ?” Tôi bất mãn làu bàu, Tôi còn chẳng biết lãnh chúa phảilàm cái khỉ gì; cho Lang đại ca làm lãnh chúa có phải tốt hơn nhiềukhông? Bắt tôi làm lãnh chúa á! Tôi có biết làm cái quái gì với lãnh địa mới của chúng ta đâu. Chẳng lẽ lại lấy đất làm trang trại trồng raunuôi lợn?
“Em hỏi anh, Vương Tử.” Tiểu Long Nữ đưa tay chỉ đúngchỏm mũi tôi, vênh mặt hỏi, “Anh có thể đưa ra chiến lược và quân lệnhtài tình như Lang đại ca để quản lí bộ phận quân sự không?”
Tôinghiêng đầu qua một bên, nghĩ thầm, Tôi, quản lí bộ phận quân sự á? Tôithậm chí còn chẳng hiểu nổi giữa ‘chiến thuật’ và ‘chiến lược’ khác nhau chỗ quái nào nữa là…“Anh chịu.”
“Thế anh có được như Vũ Liên đại tẩu, khả năng quản lí thu chi ngân quỹ có một không hai, từ ít tiền cóthể biến ra nhiều tiền, để đảm đương bộ phận tài chính không? Hơn nữaanh có phải là một ma pháp sư giỏi để phụ trách bộ phận Pháp thuậtkhông?”
“Không.” Tôi không tiêu hết sạch sành sanh tiền của mìnhlà đáng ghi vào sách vàng lịch sử lắm rồi đó, còn nữa, tôi đâu có chơichức nghiệp ma pháp sư… Tôi trong lòng đau đớn nói.
“Vậy anh thông minh được như Du để thiết kế đồ án xây dựng toàn lãnh thổ và còn kiêm luôn việc giám sát thi công chứ?”
Tôi lui về một góc tự kỉ, “Nói chuyện vẽ vời…Người ta luôn nói anh vẽ con chó giống con mèo.”
“Anh có kiến thức kĩ thuật như em để đặt bẫy trong ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151042/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.