“Nghe đây mọi người!”Lang đại ca nghiêm giọng nhắc nhở chúng tôi trước giờ thi đấu, “Vào được chung kết rồi nhưng chúng ta càng phải nỗ lực cố gắng. Địch thủ nhữngvòng sau sẽ mạnh hơn nhiều. Chúng ta không được phép xem thường họ.”
Chúng tôi ngoan ngoãn gật đầu.
“Tiểu Long Nữ, đối thủ tiếp theo là ai, cô biết không?” Tôi hỏi.
Tiểu Long Nữ gật đầu, tôi ngoạm thêm một miếng bánh mì rồi giục cô nàng tin tình báo về đối thủ.
Tiểu Long Nữ nhíu mày nói, “Họ là Thăng Long Đội, không nghe được tin tức gì đặc biệt. Nhưng hình như thực lực đội đó chỉ bình thường thôi. Vào được vòng này là do từ đầu đến giờ họ đều chưa gặp được đối thủ nào mạnh cả. Xem ra trận này khá dễ đối phó.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm. “Quá tốt, trận tiếp coi như chắn thắng rồi.”
~*~
Tôi lạnh lùng băng giá bước vào võ đài như mọi khi, nhưng… Mặc dù trướctrận đấu lo lắng là chuyện bình thường, nhưng chân tôi bây giờ muốn nhũn ngay ra. Hai mắt tôi vô thần, đầu óc tôi trống rỗng, mồm tôi thì há hốc ra kinh ngạc, tôi chằm chằm nhìn đối thủ trước mặt.
Ngay giữanhóm, cực kì dễ nhận ra một cặp tình nhân đang anh anh em em, yêu yêuthương thương nghe ghê muốn chết… Nhưng tôi không phải sợ cái này,nguyên nhân làm tôi khiếp vía là…
Đó là bố mẹ tôi – hai người đã bỏ mặc con cái ở nhà tự xoay xở cả tháng trời để chạy đi hưởng tuần trăng mật lần thứ N!
Trời đất ơi, Bố,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151036/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.