Trong một lần cùng em trai cãi nhau, nó chửi tôi chỉ biết dựa dẫm vào đám đàn ông mà thăngcấp trong mấy trò MMO*. Bừng bừng tức giận, tôi trúng phải kế khíchtướng của nó, tôi quyết định sẽ vượt mặt nó mà không cần ai giúp đỡ.Thật trùng hợp, trò chơi “Đệ nhị sinh mệnh” vừa phát hành tức thời, thếlà tôi đăng nhập vào chơi. Lại thật trùng hợp, tôi là người đầu tiênđăng nhập vào trò này. Đại mĩ nữ GM tặng tôi một điều ước…Hừ! Tôi. Muốn. Làm. Đàn. Ông!
Bà nó chứ, tôi vô tình biến thành một đại đại mỹ nam, cô ả GM kia muốn phá hoại trinh tiết của tôi, oaaaaaaaa…..!
….TRỜI ĐẤT ƠI! Một cô gái đòi lấy tôi làm chồng!
Má ơi, kìa trai đẹp… Khoan, cái quái gì? Hắn ta là GAY, lại còn có hứngthú với tôi?! Cút xuống địa ngục đi! Lúc bà là nữ không hứng thú, saochọn đúng lúc này lại có hứng?
Với một nhân vật chính cực kì hàihước, những người bạn đồng hành cực kì kì quái, và một hành trình cực kì thú vị về sự trưởng thành và khám phá bản thân, những sự việc tiếp theo sẽ diễn biến ra sao? Đến trời cũng chẳng biết được…
___________________________________
* MMO: viết tắt của “Massively Multiplayer Online” có nghĩa là trò chơi trực tuyến số lượng người chơi không giới hạn.
=== ======
Tác giả: Ngự Ngã (Yu Wo)
Bản dịch tiếng Anh: Prince Revolution.
Bản dịch tiếng Việt: Athox1110 – Trường Tồn.
Anh (chị) dịch lại từ bản convert tiếng Trung và bản tiếng Anh.
Convert nguồn Tàng Thư Viện.
Chỉnh sửa: meomeoemlameo (BT4C)
Minh họa: Vương Tử – lấy từ artbook bên Trung Quốc của 1/2 Vương Tử.
Xin cảm ơn anh(chị) Athox đã mang đến bản dịch hay, cám ơn người làmconvert, chúc anh chị luôn hạnh phúc trong cuộc sống. Xin lỗi vì nhữngsai sót của em khi sử dụng bản dịch của anh chị.
Thanks Prince Revolution and Erialis for translating 1/2 Prince. I wish you guys the best! Sorry for my mistakes.
Thanks Yu Wo for making fantastic novels. I love you!
(Sử dụng tiếng Anh vì có khi nếu đọc được PR và Ngự Ngã mới hiểu nổi. Nếu viết sai quý vị góp ý để mình sửa.)
Trung thành với bản Tiếng Anh vì bản này đã có bản quyền từ Ngự Ngã. Đã xin được bản quyền.
(Các chú thích của tôi trong bài để tên cũ là meomeo, các bạn đừng nhầm với bạn Chimeomeo.)
~*~
Hiện tại là năm 2100 sau Công nguyên. Nhờ vào tiến bộ vượt bậc của khoa học – ví như sự ra đời của thực tế ảo, và phát minh máy chơi game lúc ngủ –game trực tuyến nhiều năm qua nhanh chóng phát triển mạnh mẽ.
Hơn nữa, game online đã đạt được độ chân thật từ 50%…60%… 70% tới 80%. Hiện tại thị trường bị hai game MMO* khổng lồ – “Thế giới” và “Nhân sinh” –hai game này đều đã đạt độ chân thực tới 85%. Với hơn 80% dân số thếgiới tham gia chơi game, ra đường gặp người quen câu đầu tiên thườnghỏi, “Bạn chơi “Thế giới” hay “Nhân sinh”?”
(*MMO: game online không hạn chế số lượng người chơi. – Nhóm PR)
Nhưng, hiện tại mọi chuyện đã có thay đổi. Công ty khoa học kỹ thuật lớn nhấtTuấn Vũ, trải qua mười năm nghiên cứu phát triển, rốt cuộc sáng tạo ratrò chơi mới nhất với độ chân thật đạt tới 99% “Đệ nhị sinh mệnh”. Tintức vừa đưa ra lập tức làm dấy nên một cơn bão khổng lồ.
Toàn thế giới đang nín thở chờ đợi…
***
Trực tuyến, game “Thế giới”…
“Em xem, đây là cái gì?”
Tôi, Phong Tiểu Tiểu, giơ cao ma pháp trượng Trạm Lam Nữ Thần trong tay,khoe bảo vật này với đứa em trai song sinh. Hì hì, cây ma pháp trượngTrạm Lam Nữ Thần này lực công kích 102, gia tăng lực công kích ma phápthuộc tính băng 20%, quả thực là chí bảo của ma pháp sư, nhưng tôi cũngđã phải mất bao công mới lấy được từ ông xã đấy.
“Trạm Lam NữThần? Khỉ thật, chị phát tài rồi à, không phải, một cây ma pháp trượngnày phải mười vạn kim tệ, chị kiếm đâu ra tiền vậy?” Phong Vô Tình, cũng chính là em trai của tôi trong thế giới thật, hai mắt sáng rực giươngmắt nhìn Trạm Lam Nữ Thần trong tay tôi.
“Đương nhiên là từ ông xã của chị rồi.” Tôi đắc ý đương đương khoe.
“Lại là anh rể cấp cho… làm con gái đều được như vậy, trang bị không cần bản thân vất vả cực khổ đánh quái, tự có người đem đến tận miệng.” Phong Vô Tình lẩm bẩm nói.
“Em nói gì?” Tôi nhíu lông mày, kĩ năng ma pháp bậc trung – Băng Chùy lập tức bay tới người thằng em.
Thân là một chiến sĩ, phòng ngự ma pháp của Phong Vô Tình đương nhiên chẳngra sao cả, lượng HP lập tức giảm xuống một nửa. Tuy trong trò chơi cảmgiác đau chỉ bằng 20% ở thể giới thật, nhưng tính ra một chiêu băng chùy này cũng đau tương đương với bị dao bếp cắt vào tay. Ầy, xem racũng…đau ra phết chứ chẳng chơi?! Tôi nghĩ thầm.
“Á, đau chếtđược, thôi cái trò ấy đi được không?” Nhìn lượng máu của mình giảm mộtnửa, Phong Vô Tình đành cầm lấy bình máu uống. “Đanh đá…..”
“Cái gì….?”
Dám mắng chị mày đanh đá à? Phải nói là, một chiến sĩ cấp 95 nho nhỏ nhưmày mà dám mắng chị, một ma pháp sư cấp 115… chắc là muốn CHẾT đây! Tôitức giận, không cần biết phía trước là ai, một chiêu ma pháp cao cấp Bạo Phong Tuyết lập tức khiến nó bắn ra ngoài. Phát ra ma pháp xong tôi mới kịp nghĩ: Chết cha, Vô Tình sẽ không chết chứ?”
“Au….” Em trai tôi kêu lên thảm thiết, hình như đang rất đau …… Chị xin lỗi, em trai.
“Chị gái đanh đá, sư tử hà đông, bà chị chết bầm, chị muốn giết em hả?!”Phong Vô Tình nửa sống nửa chết nằm trên mặt đất thở dốc. May là nó cònsống, tôi nhẹ cả người.
“Ai bảo em dám mắng chị đanh đá? Hơn nữacấp bậc với trang bị của em cũng quá kém, một phát Băng Chùy và BạoPhong Tuyết đã khiến em nằm sõng soài trên mặt đất. Chị thấy nếu chị đạp em thêm một cái, em nhất định còn có vinh hạnh trở thành chiến sĩ đầutiên bị ma pháp sư đạp chết đấy.” Thấy Vô Tình không chết, tôi nhịnkhông được, lại cười nhạo nó vài câu.
Nằm bò trên mặt đất, PhongVô Tình thẹn quá hóa giận, dám lạnh lùng nói với tôi. “Chị nghĩ ai cũngkhông biết xấu hổ như chị à, lúc nào cũng muốn trang bị có người mangtới cho, tổ đội thì nấp ở tận cuối cùng, có gì đều cho chị… Đẳng cấp chị không cao, trang bị chị không tốt mới là kỳ quái!”
Tôi tức giận đến sắc mặt đỏ bừng “Chị … chị.” Có chút xấu hổ …..
Thấy tôi nói không nên lời, Phong Vô Tình lại tiếp tục thêm dầu vào lửa*,tôi quả thực hoài nghi, Thằng nhãi này có phải em trai mình không đây?Lại nói ác miệng như vậy. “Không nói lại được đúng không, em còn chưanói xong, con gái các người đúng là chỉ biết nhận trang bị của ngườikhác, toàn chọn chức nghiệp có thể trốn xa xa nhận điểm kinh nghiệm.”
(*Bản gốc là “Bỏ đá xuống giếng”, đây là một câu nói quen thuộc của người TQ, có nghĩa là tiếp tục chơi xấu, làm sự việc trầm trọng hơn. Tôi thaybằng “thêm dầu vào lửa” để khiến người đọc cảm thấy quen thuộc –meomeo.)
Tôi di di chân. “Được, vậy chúng ta chơi lại* nhân vật mới, xem xem ai luyện cấp nhanh hơn?”
(*chơi lại: Hệ thống trò chơi cho phép người chơi tạo nhân vật mới, chơi lạitừ cấp 1, có thể thay đổi cả chức nghiệp (từ ma pháp sư thành đạo tặcchẳng hạn) hay hệ (ví dụ như từ ma pháp sư hệ hỏa sang ma pháp sư hệbăng) – nhóm PR)
Phong Vô Tình hừ vài tiếng. “Bỏ đi. Chơi lại cótác dụng gì? Anh rể không phải sẽ giúp chị, còn có không ít gã khác sẽkéo cấp* và cho chị trang bị.”
(*kéo cấp: hệ thống cho phép người chơi có cấp bậc cao mang người chơi có cấp thấp hơn đi luyện cấp, người chơi có cấp thấp sẽ được nhiều điểm kinh nghiệm hơn, kéo cấp có thểthực hiện nhiều nhiệm vụ, đi qua nhiều địa điểm, đi chiến đấu, đi vàohầm ngục,… – Nhóm PR)
“Đó là tự bọn họ muốn tặng, liên quan gì đến chị.”
“Vậy chị không lấy, tự luyện không được à!”
“Không lấy thì không lấy chứ gì …..” Tôi nhỏ giọng nói.
“Hừ!” Phong Vô Tình lạnh lùng nhìn tôi.
Tôi càng thêm tức giận, đang lúc muốn mở miệng tiếp tục cãi nhau với hắnthì một con boss nổi tiếng về tốc độ – Hỏa Hầu Vương – từ sau phía sauem trai tôi dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, một chưởng đánhxuống đầu em trai tôi. Rõ là báo ứng rồi… Tôi nghĩ thầm.
Tôi ngây người, mắt thấy em trai biến thành một cột sáng bắn lên trời.Trong game, sau khi chết sẽ biến thành một cột sáng màu trắng bay vềđiểm trọng sinh sống lại.
Trời ơi, em trai tôi chết mất rồi… Gặprắc rối to rồi. Theo quy định của game Thế Giới này, bị quái vật* đánhchết cấp bậc sẽ bị trừ đi một. Nó sẽ mắng tôi chết mất, trên đầu tôinhất thời xuất hiện vô số mồ hôi lạnh. Tôi lại quên, con boss kia còn ởphía trước tôi, hơn nữa hiện tại tôi là một khối thịt béo ma pháp sưkhông có chiến sĩ bảo vệ ….
(*Quái vật: tiếng Anh là mob, viếttắt của “vật thể di động”, là những nhân vật tự động của trò chơi, bịngười chơi giết để kiếm điểm kinh nghiệm, hoàn thành nhiệm vụ,… Thườngcó hình dạng quái vật – Nhóm PR)
“Á…….” Cho tới giờ còn chưa chết một lần nào, tôi lần đầu tiên nếm thử cảm giác chết. Hóa ra chết lạikhó chịu như vậy… Tôi vội vàng tháo mũ bảo hiểm game ra, bắt đầu nônkhan.
“Chị cũng chết rồi?” Vừa nhấc mũ bảo hiểm ra, lập tức thấyem trai vẻ mặt khó hiểu* nhìn tôi. Nó vừa mới chạy sang phòng tôi, vốnmuốn mắng tôi hại nó hạ cấp, gặp chuyện này giờ… cũng vẫn mắng tôi. “Chị thật ngu ngốc, thấy em chết còn không dùng quyển trục hồi thành**?”
(*bản gốc là “Bất khả tư nghị”, nghĩa là “không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được”. – meomeo.
**quyển trục hồi thành: là một cuộn giấy khi sử dụng người chơi sẽ được truyềntống (đưa đi, mang đi) thẳng về thành hoặc địa điểm an toàn. Tương tựquyển trục có Đá truyền tống (hay dạng dạng vậy) hoặc bùa triệu hồi củapháp sư/triệu hoán sư – Nhóm PR)
“Chị thấy em chết liền ngây ngẩn cả người.”
Tôi lấy vẻ mặt đau khổ nhìn nó, tôi nào biết mới ngây ra một chút, con boss kia cùng hầu tử hầu tôn của hắn lập tức đem tôi biến thành cột sángtrắng trong khoảnh khắc.
“Thật xấu hổ, hại em bị chết …”
“Không sao, dù sao em cũng không chơi Thế Giới nữa.”
“Sao? Em không chơi? Vì sao?”
Nhân tiện đây giới thiệu, em trai tôi tên thật là Phong Dương Danh, tôi làPhong Lam, nó vẻ mặt không chấp nhận được nhìn tôi. “Chị không biết ĐệNhị Sinh Mệnh sắp phát hành sao?”
“Đệ Nhị Sinh Mệnh?” Tôi ngây ngốc nhìn lại nó.
Em trai tôi lập tức nhìn tôi như con ngốc.
“Đệ Nhị Sinh Mệnh mới là game thực tế ảo mới nhất, độ chân thực đạt tới99%. Nghe nói có thể cảm nhận được gió thổi lên mặt, nghe được tiếng côn trùng kêu, cả những cảm giác rất nhỏ cũng rất chân thực.”
Tôi nhíu mày. “Vậy không phải sẽ rất đau sao? Bị đánh sẽ….”
“Ha ha! Con gái các người đúng là sợ đau, độ chân thật 99%, đau một tí sợđếch gì?” Thằng em trai chết bầm dùng ánh mắt khinh thường liếc tôi mộtcái rồi mới nói tiếp. “Yên tâm đi, cảm giác đau chỉ đạt tới 30% màthôi.”
Tôi ồ lên một tiếng, lại nhịn không được nghĩ lại, Hừ, vừa rồi mày kêu đau, nếu quả thực chân thực tới 99%, chị cũng không tin mày vẫn còn lải nhải đau một chút cũng không sợ. Chẳng qua vừa mới hại nóhạ cấp nên hiện tại tôi cũng chẳng dám phản bác. “Em không chơi Thế Giới nữa à?”
“Lạy bà! Hiện tại những người chơi Thế Giới và Nhân Sinh đều đợi Đệ Nhị Sinh Mệnh phát hành, sau khi Đệ Nhị Sinh Mệnh phát hành, có lẽ Thế Giới và Nhân Sinh phải đóng cửa rồi.”
“Vậy chị cũngtham gia theo.” Độ chân thật tới 99% quả thực là vô cùng hấp dẫn, dù sao đều là luyện lại từ đầu, vậy vào Đệ Nhị Sinh Mệnh luyện cũng hay.
“Lại muốn phát huy khả năng nhận trang bị, nhờ người khác kéo hả?”
Tôi tức giận. “Phong. Dương. Danh! Chị cảnh cáo mày… chị lần này tuyệt đốikhông cần người kéo, cũng sẽ không lấy trang bị của người khác, mày cũng sẽ luyện thua chị.”
“Em sẽ không luyện thua chị đâu.”
Em trai tôi ánh mắt như bắn ra lửa điện, tia chớp lóe lên giữa cặp mắt của hai chị em.
~*~
Cầm lấy con chip game trên tay, tôi oán hận lầm bầm lầu bầu. Thằng em chếttiệt, chị tuyệt đối phải luyện cấp thắng mày, tuyệt không cho mày cóđường nói. Tôi vừa oán hận đem con chip gắn vào mũ chơi game, đặt đồnghồ báo thức. Thấy đã đến giờ hoàng đạo, tôi mang mũ bảo hiểm chơi gamevào, định chạy ào vào luyện công, luyện tới thiên hôn địa ám*, nhưng tôi lại quên mất một chuyện, để đúng giờ, tôi luôn vặn đồng hồ báo thứcnhanh năm phút…
(*thiên hôn địa ám: có lẽ là không còn biết trời đất gì, nói chung là luyện rất là hăng, không quản thời gian – meomeo)
~*~
Sao lại tối như vậy? Đang lúc trong đầu tôi đầy nghi vấn, trước mắt lại đột nhiên sáng lên, một siêu cấp đại mỹ nữ xuất hiện trước mắt mình. Hừ!Lại là mỹ nữ! Thật tức chết tôi! Công ty game online chẳng lẽ không biết con gái cũng sẽ tham gia chơi, sao lại không để vài anh chàng đẹp traiđến chào mừng chúng tôi?
“Chào mừng bạn tới Đệ Nhị Sinh Mệnh, bạn lần đầu tiên tham gia game, mời bạn đợi trong chốc lát, chúng tôi sẽdùng tia hồng ngoại quét ngoại hình và ghi giọng nói của bạn lại, lầnsau bạn mang mũ game vào có thể trực tiếp đăng nhập vào trong game.”
Tôi lẳng lặng chờ quét xong.
“Được rồi, hiện tại có thể bắt đầu tạo nhân vật. Trước khi tạo nhân vật, tôiphải nhắc nhở bạn, bạn chỉ có một cơ hội tạo nhân vật. Sau khi tạo xong, chủng tộc, tên và hình dáng của bạn không thể sửa đổi.”
“Không thể tạo nhân vật lại được sao?” Quy định nghiêm khắc như vậy, có phải quá khoa trương hay không?
“Để Đệ Nhị Sinh Mệnh đạt độ chân thật cao nhất, một người chỉ có duy nhất một nhân vật, không thể sửa đổi.”
“Vậy nếu bị chết thì sao?” Tôi nghi hoặc, chết xong là khỏi chơi luôn à…
“Nhân vật khi chết sẽ trở lại điểm hồi sinh. Phạt bạn giảm một cấp.”
Đúng là quy định kỳ quái, tôi đang không biết phải làm sao.
“Xin hỏi bạn muốn bắt đầu tạo nhân vật chứ?”
“A, bắt đầu đi!”
“Mời lựa chọn chủng tộc.” Đại mỹ nữ NPC* vừa nói, khung cảnh xung quanh vốntrắng xóa đột nhiên xuất hiện hơi mười nhân vật linh hoạt đứng trước mặt tôi, có nhân tộc (Người),tinh linh tộc (Yêu Tinh),hắc ám tinh linhtộc (Yêu tinh bóng tối),ải nhân tộc (Người lùn),ma tộc (quỷ),thần tộc (thần thánh),thú nhân tộc (người thú) [lại phân là lang tộc (họ Sói),dực nhân tộc (họ Chim),hổ báo (Họ mèo rừng),…], yêu tộc (yêu quái)[Yêu tộc còn phân làm mười tộc, thụ yêu(yêu quái cây),hoa yêu (yêu quái hoa)…]. Tôi xem tới hoa cả mắt, Trời ơi, sao lại nhiều chủng tộc lộnxộn như vậy?
(* NPC: viết tắt của Non-player Character – nhân vật giả tưởng do máy tính tạo nên – Athox và nhóm PR)
Thấy ánh mắt tôi bối rối, mỹ nữ NPC tốt bụng gợi ý, “Theo ý kiến của tôi,bạn nên chọn một tộc trước đã, tôi sẽ giải thích kỹ cho bạn, cứ từ từ,cái này về sau không thể thay đổi đâu!”
Tôi cảm tạ liếc mắt nhìn đại mỹ nữ, cảm thấy cô so với vừa rồi xinh đẹp hơn…
“Nhân tộc có đặc điểm gì?”
“Đặc điểm của Nhân tộc chính là cân bằng, ví dụ, Nhân tộc thể chất khôngbằng Thú nhân tộc, nhanh nhẹn không bằng Tinh linh Tộc, nhưng nhanh nhẹn cao hơn Thú nhân tộc, thể chất cao hơn Tinh linh tộc.”
“Hiểu rồi……”
Nói chung thấy so với các game online khác không khác nhau là mấy, tôi bắtđầu phiền não. Chủng tộc không thể thay đổi à, tôi cố gắng tự hỏi, chọncái gì bây giờ?
Lần này mình muốn làm một chiến sĩ. Tôi nghĩthầm, vẫn chịu đả kích nặng nề của thằng em…Thằng em chết tiệt, dám nóichị mày sợ đau chỉ biết trốn xa xa, chị mày lần này làm một chiến sĩ cho mày xem.
Chiến sĩ nghe nói Nhân tộc hoặc Thú nhân tộc là tốtnhất …. “Tôi có thể xem hình dáng của mình khi làm Người hoặc Người thúđược không?” Trông mặt mà bắt hình dong là không nên, nhưng thiên tínhyêu cái đẹp của con gái đã cắm rễ trong lòng tôi rồi …
“Đượcthôi.” Mỹ nữ vừa nói xong, hai bóng dáng xuất hiện trước mắt tôi, rõràng Nhân tộc trông đẹp hơn, đang lúc tôi muốn lựa chọn Nhân tộc, lờicủa đứa em trai lại đột nhiên vang lên trong đầu tôi.
“Bỏ đi, chơi lại có tác dụng gì? Anh rể không phải sẽ giúp chị, còn có không ít gã khác sẽ kéo cấp và cho chị trang bị…..”
Đáng ghét, Nếu tôi tạo nhân vật xinh xắn một chút rồi đi gặp nó, nó nhấtđịnh sẽ không tin là tôi tự mình luyện, nghĩ vậy, tôi kích động, bậtthốt lên: “Có thể khiến tôi nam tính một chút không?”
“Bạn muốnđổi thành con trai?” Mỹ nữ ngẩn người, tận tình khuyên tôi. “Bạn nênnghĩ cho kĩ vào. Tướng mạo không thể thay đổi đâu.”
Tôi hơi hơi dao động …
“Hơn nữa con gái luyện cấp dễ hơn, có người kéo cho.”
Nghe vậy, tôi lại nổi giận. “Tôi mặc kệ.”
“Bạn đợi một chút, tôi thảo luận với cấp trên một chút.” Mỹ nữ đột nhiên cứ như vậy ngừng lại, không hề động đậy.
Hóa ra là GM*, sao lại cứng nhắc như vậy, làm mình còn tưởng là NPC!
(Game Master – nhân viên quản lý game online. Nói chung là dạng người quảnlí, quản lí về các vấn đề của người chơi. GM sửa lỗi trong game, trả lời thắc mắc, ra nhiệm vụ ẩn, vân vân…. – Nhóm PR)
Một lát sau, mỹnữ lại cử động, sắc mặt do dự. “Vốn là không thể thay đổi giới tính,nhưng bởi vì bạn là người đầu tiên đăng nhập, chiếu theo quyết địnhthưởng trước đây của chúng tôi, bạn có thể đề xuất một yêu cầu, yêu cầunày…. Vừa rồi chúng tôi thảo luận, dù sao bạn cũng là trường hợp đặcbiệt duy nhất nên không ảnh hưởng tới trò chơi, vì vậy đáp ứng với bạn.”
Lời nói vừa dứt, bóng dáng trước mắt tôi lập tức biến thành một chàng traithanh tú tuấn nhã*, đẹp trai quá đi! Xem ra tôi làm con trai còn hợp hơn làm con gái nhiều …
(*Thanh tú tuấn nhã: về căn bản là đẹp trai thanh tú, dạng người mảnh mai – meomeo)
“Bạn có thể quyết định đẹp hơn hoặc xấu đi 30%.”
Cái này còn phải hỏi, đương nhiên là …. “Đẹp hơn 30%.”
Vừa nói xong, một mỹ nam lập tức xuất hiện trước mặt tôi, đây là tôi sao?Trời ơi, đẹp trai chết đi được…Tôi vừa nhìn bản thân vừa chảy nướcmiếng, Nhân tộc đã đẹp trai như vậy, vậy còn …
“Tôi muốn xem bản thân lúc là Tinh linh.”
Một Yêu tinh với đôi tai dài và nhọn xuất hiện trước mắt tôi, vóc người thon dài phối xứng với khuôn mặt tuấn mỹ…..
“Đẹp trai quá đi…” Mỹ nữ GM và tôi đồng thời kêu lên cảm thán.
“Bạn có muốn chuyển giới không? Nếu bạn chuyển giới, tôi sẽ lập tức xin làm bạn gái bạn.” Mỹ nữ GM nhịn không được nói với tôi.
Câu này trả lời thế quái nào đây?
“Được rồi, vậy quyết định như vậy đi, chọn Tinh linh tộc!” Những lời này không phải tôi nói, mà là mỹ nữ GM nói.
“Cái này …” tôi ngây ngốc nói. “Nhưng tôi muốn làm chiến sĩ …”
“Ai da! Đi mà, bạn xem, bạn đẹp trai như vậy, không làm Yêu tinh quả thựcphí của trời, mặc kệ, bạn nhất định phải làm yêu tinh.” Mỹ nữ GM còn làm nũng với tôi… Tôi đã bắt đầu nổi da gà rồi.
Xem ra cô ta đãkhông coi tôi là nữ nữa rồi… Tôi nghĩ. Nhưng mà, tôi ngắm chàng traitrước mắt mình, rất anh tuấn… Thôi xong, có khi nào sau khi vào game,việc duy nhất tôi làm là soi gương không?
“Quyết định như vậy đi, kiểu tóc và chiều cao bạn có muốn thay đổi không?” Này cô kia, cô không phải là GM sao? Sao lại toàn quyết định thay tôi thế!
“Đổi thử thành tóc vàng xem?” Tôi bất đắc dĩ nói.
Trải qua hai giờ líu ríu thay đổi, chúng tôi rốt cuộc cũng thống nhất vềmặt…ngoại hình. Mỹ nữ GM còn mạnh tay sửa thành tăng thêm 40% độ đẹptrai, tôi bắt đầu hoài nghi, Cô ta thực sự là GM sao? Tôi nhìn chàngYêu tinh tóc ngắn màu bạch kim, vô cùng đẹp trai trước mắt, tự cảm thấycó trong game đi nữa, đến 200% kiểu gì tôi cũng đổ đứ đừ, đôi mắt tôilại biến thành hai hình trái tim, cái này có tính là tự yêu mình khôngđây?
“Được rồi, rất hoàn mỹ.” Tiểu Long Nữ* hài lòng nói, TiểuLong Nữ chính là tên của mỹ nữ GM… Cô ta còn nói nếu tôi có rảnh nhấtđịnh phải PM**.
(*Tiểu Long Nữ: Bản truyện tranh và dịch cũ tên là Lolidragon. – meomeo.
**PM: Viết tắt của Private Message, PM người khác nghĩa là gửi tin nhắn vào một kênh mật. – nhóm PR)
“Mời bạn… Chúng ta tiến sang bước kế tiếp nhé? Tạo một nhân vật hai giờ vẫn chưa xong, xem ra đúng là trước giờ chưa từng có.”
“Vậy bạn muốn đặt tên là gì? Tôi cảnh cáo bạn, cấm dùng tên khó nghe nhé!”
…Còn cảnh cáo tôi nữa cơ à? Tôi không nói gì. Chết cha! Trước giờ tôi chơigame online đều dùng tên Phong Tiểu Tiểu nhưng xem ra giờ không được nữa rồi. “Gọi là Bạch Mã Vương Tử đi.”
Tiểu Long Nữ trợn tròn hai mắt. “Quá tầm thường, không duyệt, quyết không duyệt.”
“Vậy cô thử đặt đi.” Tôi trợn tròn hai mắt, đây là nhân vật của ai hả?
“Như vậy đi, bỏ phần Bạch Mã, đặt là Vương Tử* thôi! OK, tên tuổi vậy được rồi.”
(*Vương Tử: từ Vương tử này, nếu bạn đọc truyện tranh hay bản dịch cũ của tôi,đều biết nhân vật chính của chúng ta lấy tên là Prince, nhưng vì đây làtruyện TQ, tôn trọng tác giả, tôi chuyển về phiên âm Hán Việt. – meomeo)
Nhìn nhân vật nam của tôi trên đầu hiện chữ “Vương Tử”, tôi … hết nói nổi nữa.
“Bạn muốn sinh ra ở đại lục nào? Có Đông Tây Nam Bắc Trung – năm đại lục.” Tiểu Long Nữ cười hì hì nói với tôi.
“Tùy cô…”
“Được rồi, vậy bạn có thể xuất sinh.” Cô tôi vừa nói xong, nhân vật nam độtnhiên bị kéo về phía tôi, dung hợp với tôi làm một thể, tôi cảm giácđược mình đột nhiên rơi xuống…
“Á, từ từ đã, tôi còn chưa quyết định điểm kĩ năng?” Tôi hét lớn.
“Bạn nhất định chưa vào xem trang web của game rồi? Điểm kĩ năng được chongẫu nhiên, còn nữa, anh chàng đẹp trai, nhất định phải PM em! PM em rồi em sẽ thưởng cho!”
Tôi ngất …….
Rốt cuộc rơi xuống đất,tôi hít một hơi, tập tức nhớ lại, nhiệm vụ khẩn cấp trước mắt là -Gương, gương ở đâu? Tôi muốn xem xem bản thân có đúng là đẹp trai nhưvậy không.
“Anh chàng đẹp trai, anh tuấn quá!” Tôi nghe vậy nhìnlại, chỉ thấy một cô gái hai mắt đã biến thành hình trái tim đang nhìnvề phía tôi, phản xạ đầu tiên của tôi là nhìn quanh hai bên. Ở đâu?Chàng đẹp trai ấy ở đâu? Tôi cũng muốn coi!
Đang lúc tôi đangnhìn quanh, đột nhiên có người nắm lấy tay của tôi. Ai lại vô lễ nhưvậy? Không biết rằng không thể tùy tiện nắm tay con gái sao? Tôi hunghăng quay đầu lại nhìn về phía kẻ đáng chết kia… Ô, là một cô gái đángyêu! Hiểu lầm rồi, mình còn tưởng là tên háo sắc nào chứ!
“Ừm, em vừa mới vào chơi game này, anh có thể kéo cấp cho em không?” Cô gái đáng yêu mở to đôi mắt cầu khẩn tôi.
“Tôi cũng lần đầu chơi, chỉ sợ không giúp gì được” Game này không phải vừamới mở được hai giờ sao, ai mà kéo cô được? Cô nàng này kỹ thuật cưatrai còn chưa đủ thuần thục rồi. Hiện tại cần nhất là nhanh chóng luyệncấp, phải có được ông xã lợi hại, diện mạo phải đẹp nhất, cấp bậc cầnphải cao, làm nũng phải vô địch, Ha ha ha ha!
(Phong Vô Tình:Tin tôi đi, con trai trong thiên hạ tốt nhất nên tránh xa chị của tôimột chút, nếu không khẳng định sẽ bị gặm tới không còn một mẩu xương nào đâu…)
“Vậy chúng mình cùng nhau luyện.” Cô gái tỏ vẻ đáng thương nói với tôi.
“Em cũng muốn cùng luyện!”
“Em cũng muốn!”
Chuyện…Chuyện này là sao đây?! Tôi nhìn các cô gái đôi mắt lộ hung quang nhìn tôi,tựa như chó sói nhìn miếng thịt bò vậy. Rốt cuộc cũng hiểu được tâm tình của tảng thịt bò đó – Bình tĩnh, bình tĩnh! Con gái luôn muốn duy trìhình tượng, tuyệt đối sẽ không như lang sói, tùy tiện lao về phía tảngthịt bò. Thôi đã vậy không cần tìm gương nữa rồi. Tôi biết bản thân nhất định rất tuấn tú.
Tôi hít một hơi thật sâu, nhắc nhở, mình hiệntại là con trai. (Phong Vô Tình: Bà là nhân yêu* thì có…) phải cư xử như con trai. Nhưng tôi quả thật không biết khi con trai bị một đám con gái nhìn như sói nhìn tảng thịt bò sẽ có phản ứng gì.
(*Nhân yêu:nhân yêu là nữ chơi nhân vật nam trong game. Thường người ta chửi kẻkhác là gay là hifi là biến thái qua cái tên này – meomeo)
Lúcnày tôi mới nghĩ tới tên của mình – Vương Tử. Một khi đã tên là Vương Tử nhất định mình phải có phong thái quý ông, bằng không quả thực thẹnthay cho cái tên và diện mạo này… Tôi bèn dùng nụ cười mê người nhất màmình có thể làm được cùng chất giọng dịu dàng nhất nói: “Các vị tiểuthư, thật là ngượng, tôi cũng vừa mới đăng nhập vào trong game thôi, tôi nghĩ trước tiên nên đánh quái đẳng cấp thấp nhất trước đã, như Sử LaiMỗ* chẳng hạn…”
(*Sử Lai Mỗ: Đất ăn thịt người – slime. – meomeo)
“Trời ơi, đẹp trai quá!” Tiếng thét chói tai này đồng thời vang lên, độtnhiên có một cô gái lao tới miếng thịt bò của mình – Không, là lao vềphía tôi – lập tức tạo thành hiệu ứng dây chuyền, ôi má ơi, khi có mấychục cô gái lao về phía mình, một tên con trai sẽ có phản ứng gì? Tôicũng không biết, nhưng … tôi muốn CHẠY!
Mấy chục phút sau, tôi trốn ở một quầy tạp hóa nho nhỏ, vô cùng hoảng sợlen lén nhìn ra ngoài, một cái thôn dành cho tân thủ* nhỏ như vậy mà giờ đầy ắp con gái đang săn lùng tôi, vì sao lại có nhiều con gái như vậy?Khi chạy vòng quanh thôn tôi mới hiểu, đây là một thôn làng cho tân thủcủa Yêu Tinh, mà chọn làm Yêu Tinh, con gái chiếm đa số.
(*tân thủ: người chơi mới – meomeo)
“Xin hỏi quý khách cần gì?” Giọng nói đột nhiên vang lên sau lưng tôi.
Tôi quay đầu nhìn lại, Trời ơi, lại là nữ! Tôi sợ hãi tới mức ngã vào váchtường, nhưng cô gái trước mắt chỉ tò mò nhìn tôi, không hề có vẻ mặt mêmuội. Căn cứ vào quan sát vừa rồi của tôi, mười cô thì cả mười sẽ bị tôi hấp dẫn, vì vậy, cô gái trước mắt chắc chắn là NPC. Tôi hít một hơi,đừng sợ đừng sợ, ổn rồi!
Lúc này mới phát hiện đây là một hiệuthuốc, hèn chi không có ai, bây giờ chắc còn chưa có người có thể muabình máu? Hừm, mất tiêu ba giờ rồi mà tôi còn chưa đi luyện cấp được.Thế này đến khi thoát khỏi game, thằng em trai nhất định sẽ cười tôi…Tức chết đi được, tôi phải luyện cấp thôi, nhưng mà trước tiên cũng nênhỏi thăm một chút về nơi luyện cấp tốt.
“Tiểu thư, cho hỏi cô có biết luyện cấp ở đâu là tốt nhất không?”
Cô gái NPC vừa nghe biết ngay tôi không phải là khách hàng, sắc mặt lậptức trở nên không chút thiện ý, mất hứng nói: “Ở cửa thôn làng này SửLai Mỗ và Địa tinh màu xanh có thể đánh, với cấp bậc của cậu giờ chỉ cóthể đánh với chúng. Quái cao cấp hơn không đánh được đâu.”
Nhìnvẻ mặt “đừng làm phiền tôi” của cô ta, tôi chỉ muốn lập tức quay đầu rakhỏi nơi này, nhưng nghĩ lại, Đừng tùy tiện bước ra khỏi hiệu thuốc nàythì tốt hơn. Tôi lại đành phát huy Thiết Bì Công*, cố gắng mỉm cười.
(* Thiết Bì Công: công phu da mặt dày, có lẽ là chế của một chiêu tên là“Thiết Đầu Công”. Công phu này ý chỉ da mặt rất dày, có bị mắng chửi xua đuổi cũng không xi nhê. – meomeo)
“Vậy xin hỏi, cô có biết làm sao để mở bảng hệ thống được không?” Tôi muốn xem các điểm thuộc tính của mình ra sao.
“Nói ‘hệ thống’ là được rồi. Đơn giản như vậy mà cũng không biết sao?”
Đồ NPC đáng chết, tôi âm thầm ân cần ‘hỏi thăm’ cha mẹ của cô ả (Ngườithiết kế game chăng?) nhưng vẫn cố gắng mỉm cười. “Thật sự cảm ơn cô.”Liền nói, “Hệ thống.” Vừa nói xong, trên mắt trái lập tức xuất hiện cácsố liệu cơ bản của tôi.
: 60 | Ma lực : 20 | Thuộc tínhcơ bản*: 0 | Công lực: 10>
… Yêu tinh công lực những 10? Xem ra ông trời cũng muốn mình làm chiến sĩ, nhưng mà theo trường phái bạo lực.
…Mỵ lực của mình cao vậy? Chẳng lẽ có liên quan tới diện mạo hay sao…
(* điểm số để phân phối vào các thuộc tính bên dưới khi lên level. – meomeo
** Ngộ tính có lẽ là xem học kĩ năng có nhanh hay không. Trong bản Anh đề là “Thông thái”. – meomeo
*** Mị lực là mức độ thu hút, sức quyến rũ. -meomeo)
Tôi hít một hơi, các thuộc tính cơ bản giới hạn đều là mười, xem ra thuộc tính của tôi cũng khá tốt, có tiềm chất làm chiến sĩ.
Tôi mở hành lý. Bình thường sẽ có đồ cho người chơi mới. Quả nhiên khôngsai, có một cái quần (+2 phòng thủ) và một cái áo (+1 phòng thủ),còn có một con dao ngắn +1 sát thương… Đúng là dao ngắn, lưỡi dao chỉ dài cómười lăm xăng-ti-met.
“Ê, nếu cậu không mua gì thì ra ngoài đi, đừng ở đây cản đường người khác.”
Gừ, đồ NPC thô lỗ! Tôi cố gắng ép cơn giận trong lòng xuống. Hừ! Một cô gái tốt sẽ không đấu đá với NPC, phải giữ gìn hình ảnh thục nữ chứ! Á,nhầm, là phong độ quý phái, khóe miệng khẽ nhếch lên ba mươi độ, ấm ápngọt ngào nói: “Thật sự cám ơn sự chỉ dẫn của cô.”
Tôi ngã ngay lập tức, Đây là kỹ năng quái gì vậy?! Tôi mở bảng giải thích.
Ngất mất…. Mặc kệ, trước tiên cứ đến chỗ luyện cấp, nếu không sẽ bị thằng em trai cười chết mất.
Tôi rón rén đi dọc theo rìa thôn ra ngoài, không dám đi đường cổng lớn,đành phải nhảy qua hàng rào, hàng rào của thôn thấp đến mức gần nhưkhông có. Ra được tới ngoài, tôi lập tức chạy tới ngọn đồi sau thôn.
Sử lai mỗ, ta tới đâ-â-ây! Tới nơi, tôi nhìn thấy một lũ Sử Lai Mỗ. May là chúng nó không chủ động công kích*, bằng không mình cũng chẳng dám tiến lên. Nhìn con dao nhỏ trong tay, lúc này tôi mới phát hiện bản thânmình không có chút kinh nghiệm cận chiến. Tôi rón rén đi tới phía saumột con Sử Lai Mỗ, dùng con dao nhỏ đâm mạnh hết sức xuống.
(*chủ động công kích: hầu hết các loại quái trong game đều có phạm vi antoàn, khi người chơi xâm phạm vào ranh giới an toàn, quái sẽ chủ độngcông kích (tấn công),trừ trường hợp người chơi có đẳng cấp vượt quaquái rất xa. Nhưng để bảo vệ tân thủ, như Vương Tử chẳng hạn, hệ thốngsẽ tạo các con quái thụ động, thường không tấn công người chơi, chỉ khingười chơi ra tay tấn công đầu tiên, chúng mới phản công lại – nhóm PR)
Yayyy! Tấn công thành công! Trời ơi, cảm động quá, mình thật lợi hại. Xem ramình cũng có tiềm năng làm chiến sĩ đấy chứ! Tôi mơ tưởng mình mặc áochoàng màu trắng, tay cầm thanh kiếm cũng màu trắng, một chân giẫm lênngười thằng em,
Ha ha ha… Á, đau quá! Tôi đột nhiên cảm thấy tay như bị cắn một cái, giật mình kêu lên.
Tôi đau tới chảy nước mắt, giơ tay lên, lại thấy. Trời ơi, nước dãi, nhiềunước dãi quá, tởm quá! Con Sử Lai Mỗ kia, dám cắn tao thì chớ, lại cònchảy nước miếng trên bàn tay thục nữ này nữa chứ! Bà tức, tức rồi đấy!Bất chấp trên tay đang cầm con dao, tôi giơ chân lên. Đạp! Đạp! Đạp,đạp, đạp!
“Ai bảo mày chảy dãi?! Đã thế còn chảy dãi lên tay tao… Mày không muốn sống nữa hả!” Vừa đạp tôi vừa mắng.
Cơn giận vẫn chưa nguôi, kỹ năng mới cũng không thèm quan tâm, thấy Sử LaiMỗ ở khắp nơi, tôi âm lãnh cười, cầm con dao trong tay. Bọn Sử Lai Mỗchết tiệt, cho chúng mày thấy đao pháp thái rau mà mẹ ta cũng phải phụcsát đất* này. Sử Lai Mỗ à? Ha ha ha, không, trong mắt tôi bọn chúng đãkhông phải là quái vật mà là một mớ cà rốt!
(*phục sát đất: bảngốc là “Cam bái hạ phong”. Câu này có nghĩa khá tương tự cụm từ tôidịch, đại ý là hoàn toàn phục người nào đó. – meomeo)
Bà thái, thái, thái này, và rồi -
Sao không phải “thái” mà lại là “chặt”…? Ừm, chắc là thái bọn Sử Lai Mỗ hơi mạnh tay nên thành “chặt” rồi!
Liên kích? Oa … chắc tại mình “thái rau” rất nhanh!
“Ha ha ha, bọn mày biết sợ chưa! Xem còn dám nhỏ nước dãi lên người taokhông!” Vừa quát lớn, tôi vừa đuổi theo “chặt” lũ Sử Lai Mỗ.
Phù, mệt quá! Rốt cục cũng thấy mệt, tôi ngồi thẳng xuống đất, nhìn lại sườn núi trơ trụi không có đến nửa con Sử Lai Mỗ cũng hơi giật mình.
Mình không phải có chút … khuynh hướng bạo lực chứ? Thôi, dù sao hiện giờ mình cũng là con trai. (Phong Vô Tình: Là nhân yêu!)
Lúc này quay đầu lại tôi mới phát hiện dưới đất đầy chiến lợi phẩm, liềnnhanh tay nhặt lên, đừng nói giỡn, đây đều là tiền đấy! Tôi nhìn qua,tuy đều là phế vật, nhưng đối với người mới như tôi thì cũng đủ rồi.Thay một con dao +3 sát thương, mặc thêm một đôi giày +1 phòng thủ, mộtcái bao cổ tay +5% sát thương, đội một cái mũ nhỏ +1 phòng thủ, thay một cái quần dài +3 phòng thủ (loại mà Yêu tinh hay mặc, như Legolas trongChúa tể những chiếc nhẫn),đeo hai chiếc nhẫn +1 phòng thủ ma pháp.
Tôi nhặt được hơn 100 đồng. Nghe nói trong game rẻ nhất là bánh mỳ cũng phải tốn 5 đồng… bọn Sử Lai Mỗ này đúng là nghèo.
(Chú thích của tác giả: 1 đồng pha lê= 10 vàng = 100 bạc = 1000 đồng)
Mồ hôi chảy xuống, gió thổi qua, tôi phát hiện bản thân bắt đầu thíchcảm giác làm chiến sĩ. cảm giác thật thoải mái. Tôi rốt cuộc cũng pháthiện chỗ tốt của độ chân thật 99%, đến cả cảnh hoàng hôn cũng mỹ lệ nhưvậy. Nhưng tôi cũng phát hiện khuyết điểm của độ chân thật 99%….. Bụngđói rồi, tôi đành phải đem hai cái bánh mỳ của hệ thống ra gặm, vừa ănvừa nghĩ, không biết Sử Lai Mỗ có ăn được không…
Tôi mở bảng hệ thống, muốn xem thành quả cố gắng của mình.
: 140 | Ma lực : 45 | Thuộc tính cơ bản: 20 | Công lực: 10>
Tôi đắn đo một lúc, rốt cuộc cũng phân phối điểm, liền biến thành ….
: 180 | Ma lực : 45 | Thuộc tính cơ bản: 0 | Công lực: 20>
He he he, tôi muốn trở thành chiến sĩ kết hợp cả sức mạnh và nhanh nhẹn.Tuy đã hạ quyết tâm không sợ đau, nhưng không bị đánh vẫn tốt hơn. Cònhai cấp nữa là có thể chuyển chức rồi. Tôi nhìn về đống Sử Lai Mỗ mớixuất hiện, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng.
Không bao lâu sau …He he, mười cấp rồi! Rốt cục cũng có thể chuyển chức, tâm trạng tôithoải mái không nói nên lời; hóa ra dựa vào bản thân cố gắng mới đángquý trọng. không tệ. Khởi đầu tốt như vậy, đánh bại thằng em trai ngungốc kia cũng chỉ là ngày một ngày hai thôi.
Vừa nghĩ tôi vừa đi vào thôn qua cổng chính, đang muốn tìm người hỏi cách chuyển chức tôimới phát hiện mình đã phạm một sai lầm rất lớn …… Tôi lại đi thẳng vàocổng chính của thôn! Trời ơi! Nhìn mấy chục con sói đói trước mặt, tôilại một lần nữa được trải nghiệm cảm giác của tảng thịt…….
Lạitrốn vào trong hiệu thuốc, tôi bi ai nhớ lại, Thời gian trốn tránh nàynếu như dùng để đánh quái, có lẽ mình đã là cao thủ đệ nhất ở nơi nàyrồi…
“Cậu đang làm cái quái gì thế?” Một giọng nam vang lên saulưng tôi. Tôi hiện tại đang đứng ở cạnh cửa, len lén nhìn ra ngoài, nênkhông trông thấy hắn ta.
“Hi hi hi! Người này buồn cười thật.”Một giọng nữ đáng yêu cũng vang lên phía sau tôi… Con gái? Ôi! Tốt nhấtlà không nên quay đầu lại!
“Xin hỏi bạn muốn mua thuốc gì?” Lạilà giọng nói của NPC kia, trốn không được rồi, vì vậy tôi hạ thấp đầutới mức gần như song song với mặt đất, chậm rãi chuyển hướng đối diệnvới NPC. “Xin hỏi, muốn chuyển chức phải làm sao?”
“Sao lại làcậu? đây là nơi bán thuốc, không phải là chỗ hướng dẫn cho người mới.”Đầu cô bị cái quái gì vậy? Tôi thầm mắng trong lòng, Chờ đấy, khi nàođẳng cấp đủ cao, ta nhất định sẽ trở lại giết ngươi một lần, đồ NPC chết tiệt!
“Anh muốn chuyển chức sao?” Giọng cô gái đáng yêu lại vang lên. “Anh muốn chuyển thành nghề gì? Chúng tôi có thể giúp anh!”
“A… Tôi muốn làm chiến sĩ.” Tôi vẫn cúi đầu thấp, quay đầu lén nhìn về phía đó. Trừ NPC tổng cộng có tám cái chân, tức là bốn người, có lẽ là banam một nữ.
“Quái nhân ….” Một người khác cười hô hô nói.
Cô gái cũng khúc khích cười. “Anh sao lại thẹn thùng như vậy? Sao lại cúi thấp đầu như thế?”
Tôi nên nói gì đây? Aiz, nên nhanh chóng hỏi chuyển chức ở đâu rồi lập tứctrốn? Không, là lập tức đến nơi chuyển chức. “Xin hỏi chuyển chức làmchiến sĩ phải đến đâu?”
“Muốn làm chiến sĩ đến quảng trường phíaTây Nam tìm NPC cầm kiếm mặc võ phục.” Giọng nam đầu tiên – cũng làngười hỏi tôi đang làm gì – tốt bụng nhắc nhở tôi. “Nhiệm vụ là đánhkiếm mười răng sói, tốt nhất là mang một ít bình máu, bằng không cậuđánh một con là lại phải nghỉ rồi.”
“Cám ơn…..” Tôi vội vàng quay sang mua mười bình máu nhỏ của NPC kia. Ôiiiiiiii! Thế là đi tong mộttrăm đồng của tôi, cho chỗ bình máu vào trong hành lý xong phải lập tứctrốn thôi.
“Anh có biết phải đi đâu đánh sói không?” Cô gái có ýtốt hỏi tôi, không đợi tôi trả lời, cô ấy đã nói tiếp. “Chúng tôi cũngđang muốn tới đánh sói luyện cấp, anh đi cùng chúng tôi luôn đi! Anhtrước tiên nhận nhiệm vụ, chúng tôi sẽ đợi ở cổng phía Tây, nhanh nhanhmột chút nhé.”
Thật cảm động … Cô ấy đúng là người tốt, tôi gật đầu. “Được.”
Tôi ngênh ngang đi tới quảng trường, tìm được NPC mặc võ phục, nhận đượcnhiệm vụ chuyển chức …… Sao? Bạn hỏi tôi sao dám ngênh ngang tới quảngtrường mà không sợ lại biến thành miếng thịt bò? Ha ha ha, bởi vì khitôi đến tiệm bán vũ khí, bán một loạt trang bị xong phát hiện có bán mặt nạ – loại che nửa khuôn mặt như trong ca kịch ấy. Lại còn +1 phòng thủnữa chứ! Đã và đang bị truy đuổi đến phát sợ, tôi đương nhiên lập tứcmua nó về. Xúc động quá! Rốt cuộc cũng có thể thoải mái đi lại.
Tôi tới cổng phía tây, từ xa đã thấy nhóm người ba nam một nữ, bèn vội vàng chạy lại. “Đợi lâu rồi phải không, thật ngượng quá.”
“Không sao, đầu tiên cũng phải giới thiệu một chút. Tôi là Tuyết Bạch MaiKhôi*, gọi tôi là Mai Khôi được rồi, tôi là một ma pháp sư.” Mai Khôicười hi hi nói với tôi.
(*Tuyết Bạch Mai Khôi: trong bản truyệntranh là Snow White Rose. Khi tôi đọc bản Convert, nó để là Tuyết BạchMân Côi. Mạn phép so lại với bản dịch của chị Thyme trong 2T, hình nhưchị biết tiếng Trung, chị ghi là Mai Khôi. Sau khi ngồi tra Google mộtchút, tôi tra được là Mân Côi, Mân Khôi, Mai Côi hay Mai Khôi đều dùngđể chỉ hoa hồng. Cám ơn chị thyme nhiều, em quyết định viết là Mai Khôi. Nếu sai sót mời quý vị góp ý để chỉnh sửa – meomeo)
Tôi tậptrung nhìn kỹ… Mỹ nữ! Mỹ nữ tuyệt sắc! Bản thân tôi cũng tính là xinh,nhưng không thể không thừa nhận, khuôn mặt cô đẹp hơn tôi, bộ ngực tohơn so với tôi, eo thon hơn tôi, chân dài hơn tôi, làn da trắng hơntôi…. Ôiiiiiii! Sắp lăn vào góc trồng nấm tự kỉ mất thôi …
Bỏđi, Phong Lam; mày hiện tại là một thằng con trai cơ mà. (Phong Vô Tình: Phải nói bao nhiêu lần đây: Chị là NHÂN YÊU!!!) Không được so đo vớicon gái nhà người ta nữa.
“Legolas*, cung tiễn thủ.” Trong 3 người con trai, người có vóc dáng mảnh khảnh nói.
(*Legolas: Tên một nhân vật tiên trong “Chúa tể những chiếc nhẫn” – meomeo)
“Tôi là Tinh linh mạnh nhất, cứ gọi tôi Tiểu Cường* là được.” Anh là giánà? “Tôi là chiến sĩ, chiến sĩ là chức nghiệp tốt nhất đấy!” Anh chàngTinh linh to con nhất cười sang sảng nói với tôi.
(Tiểu Cường: bản truyện tranh dịch là Li’l Strong. Tiểu Cường trong tiếng Trung là 1 cách gọi con gián – Athox và nhóm PR)
“Tôi là Bổ Huyết Chuyên Dụng*, tế ti**.” Một anh chàng đẹp trai nói.
**Tế ti: là chức nghiệp trong game thường hồi máu, chữa thương, cứu người,cầu phúc,… tóm lại đây là chức nghiệp hỗ trợ, tương tự như thầy thuốc,như bác sĩ vậy. – meomeo)
“Tôi là Vương Tử, còn chưa chuyển chức….” Tôi trả lời, giọng nhỏ dần.
Mai Khôi tò mò nhìn cái mặt nạ của tôi, bị cô nhìn, tôi lo lắng nuốt vài lần nước miếng. “Vương Tử, sao anh phải đeo mặt nạ?”
“Đeo – Đeo mặt nạ sẽ tăng phòng thủ!” Tôi cố ý ngơ ngác nói. He he, ra vẻ vô tội thì tôi là siêu hạng. “Cho nên tôi mới mua.”
“Tôi lại thấy là để cho đẹp đây.” Legolas lạnh lùng nói.
Nghe câu này tôi đành cười trừ. Trong lòng trộm nghĩ, Mình đã quá đẹp rồi, còn cần thêm ư?
“Được rồi, cuối cùng cũng tới khu sói hoang ở ven bờ sông, Bổ Huyết, tăngphòng ngự ma pháp* cho Vương Tử đi! Giúp anh ấy đánh xong mười con sói,nhanh chóng chở về chuyển chức.” Ý tốt của Mai Khôi khiến tôi cảm động…! Mai Khôi à, mình muốn làm kết nghĩa chị em với bạn. (Phong Vô Tình: … Lại biến thành con gái à?)
(*tăng trạng thái: đây là một thầnchú mà người sử dụng sẽ niệm để tăng thêm một số trạng thái có lợi chongười chơi khác, các trạng thái này chỉ kéo dài trong một khoảng thờigian nhất định. Thông thường tế ti tăng trạng thái cho bản thân hay chođồng đội ngay trước khi bắt đầu chiến đấu – nhóm PR)
Anh chàng điển trai niệm xong một đoạn chú ngữ, tôi cảm thấy lực phòng ngự tăng lên, không khỏi chân thành nói: “Cám ơn.”
“Không cần khách khí, đánh nhanh đi!” Anh ta khách sáo trả lời tôi.
Tôi tập trung vào một con sói lạc đàn, đi tới trước mặt nó, lúc này mớiphát hiện ….. Aaa! Một con sói thật to, thật đáng sợ. Nó dùng ánh mắtkhát máu nhìn tôi, miệng lộ ra răng nanh. Đáng sợ nhất là nó còn chảydãi ra nữa ….
Xong đời rồi, da đầu tôi bắt đầu tê dại, Bảo mìnhđánh bọn Sử Lai Mỗ còn được, dù sao lũ Sử Lai Mỗ còn trông giống hoa quả – nhưng còn sói ……. Mình chưa từng dùng dao thái đồ ăn sống bao giờ,làm sao bây giờ? Aaaaaaa!
Con sói đang đi tới, cái miệng đầy răng nanh với nước dãi hướng về phía tôi.
Đừng! Tôi lập tức xoay người… chạy thôi!
“Vương Tử, anh làm gì vậy? Mau đánh đi, đừng sợ, kỹ năng của Bổ Huyết ChuyênDụng tốt lắm, anh ấy sẽ giúp anh tăng máu.” Mai Khôi hô với tôi.
Đấy không phải vấn đề, tôi trong lòng hô to, M-mình không muốn! Không muốn! Không muốn bị cái miệng ghê tởm của con sói kia cắn vào!
“Hắn đang làm cái quái gì vậy……” Legolas vẻ mặt lạnh lùng nói.
“Cái này …. Tôi cũng không biết!” Tiểu Cường ngẩn người nhìn tôi chạy trốnnhư bay. “Nhưng nhanh nhẹn của hắn cũng cao thật, cấp 10 mà chạy nhanhhơn cả sói.”
“Aaaaaaaa…” Đang chạy nhanh, tôi không cẩn thận vấpvào một tảng đá. Độ chân thật 99% đáng ghét … Đang lúc tôi oán hận, consói đã đuổi kịp, hung hăng cắn vào tay trái tôi.
Đau quá! Aaaaaaa! Hu hu! Lắm nước dãi quá, kinh quá! Lúc này con sói lại mở miệng, muốn cắn đứt đầu tôi, nước dãi của nó bỗng bắn lên khuôn mặttôi…
KHÔNG THỂ THA THỨ ĐƯỢC NỮA RỒI!
Bang! Tôi phảng phấtnhư nghe thấy tiếng nổ trong đầu, một thứ gọi là lý trí đã đứt, bà đâytức rồi đấy! Lúc này tôi mới nhớ lại, khi mẹ cắt tiết gà đều cắt vào cổnó một cái, đã vậy… Ha ha ha!
“Vương Tử, mau chạy đi! Bị đánh vào những bộ phận quan trọng trên cơ thể sẽ chết đấy!” Mai Khôi cùng bangười kia đều biến sắc, vội vàng chạy về phía tôi. Đáng tiếc, bọn họcách tôi rất xa.
Tiếp đó, tôi nắm chắc con dao, dùng sức vung thật mạnh, khiến cho con sói đầu một nơi thân một nẻo.
Con sói vẫn còn ở dưới chân, tôi lập tức bị máu của nó bắn đầy người… Máu tươi vẫn còn hơi ấm, còn có mùi vung vãi khắp nơi.
Thật đáng sợ! Khóe mắt tôi rưng rưng, trong đầu tôi chỉ còn ba chữ đó.
Thử hỏi, khi một người sợ đến cực điểm sẽ xảy ra chuyện gì? Đáp án: sẽ đánh mất lý trí.
Tôi chậm rãi đứng lên, nắm chặt con dao.
Nhìn thấy một con sói khác ven sông, tôi lúc này lại chẳng hề sợ hãi, cáinày cũng chẳng khác gì gà vịt thịt cá, sao có thể làm khó người đầy dạnkinh nghiệm nấu ăn như tôi chứ. Đến đây! Làm thức ăn thôi… Tôi mắt lộhung quang, đi tới gần con sói gần mình nhất.
Đang nghĩ làm saođể xử lý nó, tôi lại nhớ tới Phật Sơn Vô Ảnh Cước, Liên kích, còn có lần trước cùng em trai chơi game đối kháng trên PS 13 nữa. Ba cái này kếthợp với nhau sẽ thành cái gì nhỉ?
Tôi nhắm vào cái cổ của consói. Nhớ lại, Là một đá lên, sau đó đá vào sườn. Tiếp nữa là một đávòng, cuối cùng là đập nó xuống mặt đất bằng gót chân, đột nhiên tôi cócảm giác mình như… Chun Li*?
(*Chun Li (Xuân Lệ): Nhân vật nữ nổi tiếng trong game đánh nhau Street Fighter. Cô mặc xường xám cách tân,tóc búi thành 2 búi giống như bánh bao. Cô tấn công bằng tay rất kém,nhưng các đòn tấn công dùng chân, đặc biệt có tuyệt chiêu Điện Kích, lại rất mạnh. Cô cũng là nhân vật nữ đầu tiên trong game đối kháng nên congái rất thích chọn nhân vật này để chơi – nhóm PR)
Còn chưa chết? Hai tay tôi nắm lấy con dao đâm thẳng vào đầu con sói chỉ còn chút hơi tàn.
“Trời ạ, không ngờ lại dùng chân….” Tiểu Cường ngây ngốc nhìn tôi, trong mắt tràn ngập sùng bái.
“Thật không thể tưởng tượng nổi…” Lelogas nhếch miệng nói.
“Sao có vẻ giống chiêu thức trong game đối kháng quá …” Anh chàng điển trai – Bổ Huyết Chuyên Dụng vừa nói vừa cười.
“Đẹp quá…” Mai Khôi nói câu này khiến tôi không khỏi rùng mình.
Cứ đá như vậy mệt quá, nhớ lại cách giết cá: chỉ cần nhẹ nhàng rạch mộtdao ở bụng, nội tạng sẽ rớt ra từ vết dao đó. Nghĩ vậy, trên mặt tôi nởnụ cười lạnh lùng, đi về phía con sói tiếp theo.
Một đá khiến con sói bay lên trời, tiếp theo lại dùng dao vạch một nhát, nhìn những vậtmàu trắng đỏ xen lẫn trên mặt đất, không biết ruột sói ăn có ngon hơnlòng lợn* không? Nghĩ một lát, sau đó tôi lại đi về phía một con sóikhác.
(*lòng lợn: đây là chú thích của PR, còn các bạn có lẽ đãquen thuộc. Đối với phương Tây, nội tạng rất ghê, nhưng lòng lợn là mónăn phổ biến tại TQ. Sau khi lấy và rửa sạch lòng lợn, người ta quay nólên, rưới thật nhiều nước tương, hay các bạn miền Nam gọi là xì dầu,trộn cùng thịt lợn thái chỉ, đậu phụ, thái nhỏ dạ dày lợn, gan lợn, vàcó thể cả da lợn… Nghe thì ghê, nhưng ăn có lẽ ngon – nhóm PR)
(Sau này nghĩ lại quá trình chiến đấu, tôi không khỏi bội phục khoản độ chân thật 99% của Đệ Nhị Sinh Mệnh, chỉ cần dùng tốc độ nhanh và chính xácđánh vào chỗ yếu, có thể không tốn một giọt máu xử lý đối thủ, cái nàycó thể coi là nền móng cho phương thức chiến đấu của tôi sau này.)
Lúc này, khi Mai Khôi thấy tôi rạch bụng con sói thứ hai đã che mắt khôngdám tiếp tục nhìn nữa. Ba người còn lại sắc mặt cũng tái nhợt nhìn tôilàm thức ăn…. Á, không, là giết quái.
(Phong Vô Tình: đây là bàihọc cho chúng ta, ngàn vạn lần không nên chọc giận một cô gái, hơn nữacòn là một cô gái giỏi bếp núc, cẩn thận cô ta sẽ thái bạn như thái raucủ…)
Thăng cấp? Nhanh như vậy sao? Tôi nhìn lại hành lý, răng sói sớm đã đủ. Tốtquá, ha ha ha, có thể chuyển chức rồi, thật cao hứng! Tôi vui vẻ trở vềbên người nhóm Mai Khôi.
Phù! Làm đồ ăn quả thực là chuyện mệtchết người, tôi mệt tới mức bước đi cũng có chút tập tễnh, bèn nói vọngtừ xa với Mai Khôi. “Mai Khôi, tôi hoàn thành nhiệm vụ rồi.”
MaiKhôi buông hai tay đang bịt mắt, trợn mắt há hốc mồm nhìn thi thể khắpnơi, máu chảy thành sông, máu sói chảy xuống con sông nhỏ bên cạnh làmđổi màu, mặt đất trắng đỏ xen lẫn, còn có một tinh linh toàn thân đầymáu – chính là tôi, tay cầm dao, thong thả đi về phía họ.
“Huyết…Yêu!” Mai Khôi run rẩy nói.
Sau này, khi tôi đã thành danh có rất nhiều biệt danh, nhưng phổ biến nhất chỉ có hai, Đại Mĩ Nam Vương Tử và … Huyết Yêu.
Tạm biệt bọn Mai Khôi, tôi một mình trở về thôn chuyển chức. Đi qua cửaxong, tôi lập tức tới tìm NPC chuyển chức. “Chú ơi, cháu đã thu thập đủmười răng sói, có thể chuyển chức chưa?”
“Nhanh như vậy à! Thậtđúng là sông Trường Giang sóng lớp sau xô lớp trước*….” Thấy ông chú lại định thao thao bất tuyệt, tôi vội ngắt lời.
(*cháng jiang hòulàng tui qián làng, qián làng si zài sha tan shàng: Đại khái dịch là“Sông Trường Giang sóng lớn, lớp sau xô lớp trước, lớp trước xô vào bờ”. Đây là một tục ngữ của TQ, ý chỉ thế hệ sau phấn đấu, trưởng thành vượt qua thế hệ trước, giống như sóng trên sông Trường Giang lớp này xô lớpkhác thay thế nhau. Có một câu khác rất quen thuộc tôi cho là có nghĩatương đương, đó là “Hậu sinh khả úy” – người sinh sau giỏi hơn kẻ sinhtrước. Nhưng do câu sau còn TQ hơn câu trước, quyết định giữ nguyên nhưnguyên tác – nhóm PR và một số ý kiến của meomeo)
“Vâng vâng vâng, chú nói gì cũng đúng, nhưng có thể giúp cháu chuyển chức được không?”
“Được rồi, được rồi! Người trẻ tuổi bây giờ thật là ….” Ông chú NPC nhận răng sói xong vẫn không ngừng nói.
Một cột sáng màu trắng bao lấy tôi, lúc này tôi nghe được thanh âm của hệ thống.
Tôi lập tức bật bảng hệ thống.
: 450 | Ma lực : 100 | Thuộctính cơ bản: 0 | Công lực: 25>
“Chàng trai, dựa theo quy củ, tặng cậu một món vũ khí và dạy miễn phí ba kỹnăng!” Ông chú NPC bổ sung. “Vũ khí cậu có thể tùy ý lựa chọn các loạidao, đao*, kiếm lưỡi nhỏ, kiếm cầm bằng hai tay, rìu chiến, vân vân…..Về phần nhận được đồ tốt hay dở tùy vào số mệnh.
(*đao: Đao làmột loại vũ khí của TQ. Loại vũ khí này có cán, cầm một tay và lưỡi đaorất lớn, hình dáng lưỡi đao trông khá giống dao bầu thái thịt (nên vìvậy Vương Tử mới chọn). Mặc dù đao và kiếm có điểm tương tự, nhưng lựctấn công rất khác nhau, và khác với nhiều loại vũ khí khác. Các bạn cóthể tìm trên google hoặc wiki để biết thêm chi tiết. – nhóm PR.)
“Kỹ năng tổng cộng có mười cái: có kỹ năng bị động “Liên Kích”, “Tăng cường sức mạnh”, ”Tăng cường phòng thủ”, “Khinh thân pháp”, “Tăng sinh mệnhlực”. Kỹ năng chủ động thì có: “Trọng Kích” (Chuyên dùng cho vũ khí haitay, tổn hao 20 mana),“Hỏa Diễm Trảm” (Cho vũ khí dùng một tay, tổn hao 20 mana),“Một Đòn Trí Mạng” (Dành cho vũ khí nhỏ, tổn hao 20 mana),“Thiêu nhiên đấu chí” (Tổn hao 80 mana, sát thương x2 trong 20 phút),“Phòng Ngự Bích” (Tổn hao 80 mana, phòng thủ x2 trong 20 phút).”
“Vũ khí …… dao thái được không?” Tôi ngẫm nghĩ.
“Cái gì?” Ông chú NPC ngây người.
“Ờ, Đao.” Tuy tôi nghĩ mình dùng dao thái thịt hẳn không gì cản nổi… nhưngvì hình tượng tốt đẹp của mình, có lẽ nên chịu khổ một chút, dùng đaothôi.
“Yêu tinh mà dùng đao, thật đúng là hiếm thấy. Được rồi, đã chuyển vào hành lý của cậu.”
Nghe vậy, tôi mở hành lý, lấy ra một thanh Hắc đao. Sao lại gọi nó là Hắcđao? Bởi vì cả chuôi đao và vỏ đao của nó đều màu đen? Không, nguyênnhân chủ yếu là trên vỏ đao có hai chữ màu vàng – Hắc Đao.
Tôinhớ tới kiếm khách thời cổ đại, lúc này hẳn phải chậm rãi rút đao ra,sau đó giơ cao thanh dao, dưới ánh sáng mặt trời, lưỡi đao sẽ phản xạtạo ra hào quang chói mắt. Cảnh tượng đó thật đẹp! Cho nên tôi cũng chậm rãi rút đao ra, nhưng khi đang rút đao tôi đột nhiên phát hiện thanhđao này thật… không đỡ được…quá đen! Tới cả lưỡi đao cũng là màu đen!
Khỉ thật, thế này thì làm sao phản xạ ánh mặt trời? HỪ, phá hỏng tâm tình của mình, đáng ghét! Tôi tức giận thu hồi đao.
“Chàng trai, đã quyết định được kỹ năng chưa?”
“Cứ từ từ, để cháu nghĩ đã!” Tăng cường sức mạnh, khinh thân pháp, Tăngsinh mệnh lực, còn có Hỏa Diễm Trảm, đây là những thứ tôi muốn học,nhưng chỉ có thể chọn ba thôi! Khó nghĩ thật, tôi cau mày. “Vậy ‘tăngcường sức mạnh’, ‘Khinh thân pháp’ và “Hỏa Diễm Trảm’ đi.” Nghĩ lại, khi mình đánh sói với nhóm Mai Khôi, do nhanh nhẹn khá cao nên chưa từngđánh trượt, sinh mệnh lực của mình tạm thời cũng đủ dùng.
Đã xảy ra chuyện gì? Tôi nghi hoặc nhưng vẫn ngoan ngoãn rời khỏi trò chơi xem xem bị cái gì quấy nhiễu. Vừa hạ mũ game xuống, đã thấy tiếng hétnhư sấm của đứa em trai. “Chị! Chị rốt cuộc có định nấu cơm không, chíngiờ tối rồi đấy, em cũng đói muốn chết rồi!”
Giải thích một chút, giờ đang là nghỉ hè, ba mẹ tôi ra nước ngoài du lịch vì vậy chỉ còn hai chị em tôi sống dựa vào nhau, hơn nữa, bảo tôi ăn cơm do em trai nấu,tôi tình nguyện ăn Sử Lai Mỗ còn hơn, em trai tôi cũng cảm thấy như vậy. Cho nên cái trọng trách làm bếp này liền rơi xuống đầu tôi.
“Được rồi, để chị đi nấu.”
Hai mươi phút sau, tôi với em trai ngồi đối diện nhau cùng ăn mỳ, thuận tiện thảo luận một chút tâm đắc trong game.
“Chị, em đã lên cấp 15 rồi! Chị bao nhiêu cấp?” Mày chết đi, Dương Danh, ôm được bát mỳ rồi quay sang chọc chị à…
Tôi không cam lòng nói: “Cấp 11, nhưng chị tự luyện…”
Nó cười ha hả. “Em đã nói rồi mà, chị làm sao luyện nhanh bằng em!”
“Biến, nếu không phải vì quá đẹp trai, chị đã không thua mày!”
“Cái gì? Quá đẹp trai? Chị nói gì?” Em trai tôi vẻ mặt khó hiểu.
Vì thế, tôi đem mọi chuyện nói với em trai…. Sau đó … lại bị mắng. Hu hu hu!
“Chị là đồ ngốc à? Một nguyện vọng mà chị lại dùng để thay đổi giới tính,ông trời của em ơi, chị ít nhất phải lấy một thần khí, thần sủng hoặcthêm nhiều thuộc tính cơ bản! Vậy mà chị lại chọn chuyển đổi giới tính!” Em trai tôi vẻ mặt bi phẫn, mồm đầy mì nói.
“Hừ, không thể nóinhư vậy, thần khí cũng sẽ có người có, thần sủng cũng sẽ có người quơđược, điểm số cơ bản lên cấp là tăng, nhưng người được chuyển giới vĩnhviễn chỉ có một mình chị!” Tôi cười hi hi.
“… Ài! Mặc kệ chị.” Em trai tôi vẻ mặt uể oải, Nó chắc đang nghĩ vì sao mình không được một nguyện vọng đó?
“Chị tên gì? Ngày mai online em PM chị.”
“Không nói cho em.”
“Vì sao?”
“Vì em sẽ lấy cái đấy ra uy hiếp chị, ví dụ như, em có thể vì chị khônggiúp em nấu cơm mà lấy chuyện công khai thân phận chuyển giới của chị ra uy hiếp.” Em trai, chị quá hiểu chú mà.
“Sao chị biết… A! Không phải, sao chị lại có thể không tin tưởng người em song sinh của mình!” Thằng em chết tiệt vẻ mặt bi ai.
Biến! Lừa mấy cô gái ngây thơ còn được, muốn lừa bà chị ở chung với mày mười chín năm, quên đi.
“Hừ!”
“Được rồi! Không nói cũng được!” Phong Dương Danh vuốt vuốt cái mũi, xem ra kế hoạch uy hiếp thất bại.
“Ăn xong đem bát đi rửa đi, bằng không ngày mai khỏi ăn sáng!”
“Chị lại muốn vào chơi Đệ Nhị Sinh Mệnh?”
“Không phải, chị muốn chơi ‘King of Fighters 100’ trên PS13 của em.” Tôi muốnnghiên cứu một chút, tìm xem một số chiêu thức để xứng danh Chun Li.
Em trai tôi ngẩn người nhìn tôi bật PS 13 bắt đầu chơi, nó thì thầm nói:“Quái, chị ấy bắt đầu thích chơi game đối kháng từ khi nào? Trước giờđều là bởi mình không tìm được ai chơi cùng mới lôi chị ấy ra bắt chơi…”
Nghiên cứu Chun Li hơn hai giờ, tôi tràn đầy tự tin trở lại Đệ Nhị Sinh Mệnh,định bắt đầu điên cuồng thăng cấp, hừ hừ, em trai chết tiệt, đợi chị cấp cao hơn mày, xem mày còn dám cười không! Đi thôi, tới làm thịt sói, à,không, là giết sói…
Khi tôi ra khỏi cửa phía tây, đột nhiên đầu bị cái gì đập trúng, lập tức váng đầu hoa mắt.
Cái gì? Tiểu Long Nữ… Cái quái quỷ gì, tôi muốn kháng nghị, GM đánh người!Đáng tiếc, tôi còn chưa kịp nói chuyện, Tiểu Long Nữ đã dùng thế sétđánh không kịp bưng tai la mắng.
“Không phải đã nói với anh phảiPM tôi sao, anh không chịu PM hại tôi tìm anh mất nửa ngày, lại còn đeocái mặt nạ của khỉ này nữa chứ. Nếu không phải vóc người, thể hình là do tôi với anh thảo luận hơn hai giờ, tôi làm thế nào nhận ra anh đây!”
Tôi quay đầu nhìn lại Tiểu Long Nữ, chỉ thấy một đại mỹ nhân mặc quần áotân thủ, không có chút gì giống GM. Tôi nghi hoặc, GM của trò chơi saolại bình thường như vậy? Vậy làm sao phân biệt người chơi với GM?
“Tiểu Long Nữ, sao cô lại ăn mặc như vậy? Cô không phải G…” Còn chưa kịp nóixong, Tiểu Long Nữ đã vội vàng che miệng tôi, lôi tôi vào trongrừng…Trời ơi, cô muốn làm gì tôi?!
“Im lặng một chút, anh muốn cho cả thế giới biết tôi là GM hả!” Tiểu Long Nữ nổi giận đùng đùng nói.
GM còn sợ người khác biết mình là GM? Vậy là sao? Tôi cau mày nghi hoặc.
“Anh nghe kỹ đây, kỳ thật tôi là GM ẩn!” Tiểu Long Nữ biết tôi chưa từng lên trang web của trò chơi nên giải thích tỷ mỷ cho tôi.
“Cái gọi là GM ẩn, thật ra cũng không khác người chơi bình thường, chỉ là chúng tôi có nhiệm vụ chủ yếu là phải báo cáo quá trình chúng tôi tham gia game,có phát hiện khuyết điểm gì, phàn nàn của người chơi, còn có bug (lỗicủa game). Bởi vì chúng tôi xen lẫn với người chơi bình thường cho nênphát hiện những chuyện GM bình thường không biết.”
“Vậy quá bất công?” Tôi phàn nàn, cao thủ trên bảng thứ hạng không phải đều là GM ẩn chứ.
“Làm gì có, tuy chúng tôi là GM ẩn, nhưng công ty game có buồn cho chúng tôi một chút đặc quyền nào đâu, chúng tôi so với người chơi bình thường căn bản không khác gì nhau.” Tiểu Long Nữ lại đánh vào đầu tôi.
“Ồ…” Hiểu rồi, ý là Tiểu Long Nữ với người chơi bình thường không khác gì.Ha ha ha, vậy mình cũng chẳng sợ đắc tội với cô ta, he he he!
“Vậy cô tìm tôi làm gì?”
Tiểu Long Nữ đột nhiên lộ vẻ quyến rũ nói: “Đương nhiên là tìm anh chàng đẹp trai này cùng nhau luyện cấp rồi!” Vừa nói vừa nép mình vào người tôi,ngón tay còn vẽ vẽ trước ngực tôi.
Hu hu hu, GM quấy rối tình dục tôi! Tôi lập tức lui về phía sau ba bước, trốn sau một thân cây.
Tiểu Long Nữ cười khúc khích. “Được rồi, nhìn anh sợ như vậy, nhất định làbị con gái truy đuổi đến phát sợ, còn mang mặt nạ nữa!”
Tôi nghevậy, khuôn mặt lại xịu xuống, đem số phận tảng thịt bò bi thảm kể lể với Tiểu Long Nữ, nhưng cổ lại chẳng chút cảm thông, cười từ đầu đến cuối,thái độ gì đấy? Tôi bi phẫn nghĩ.
Thấy tôi sắc mặt kém như vậy,Tiểu Long Nữ vội vàng nói: “Yên tâm đi, giờ đã có em đi cùng anh, emnhất định sẽ giúp ngăn cản bọn ong bướm đó, em nhất định sẽ giúp anh bảo vệ trinh tiết!”
… Sao tôi lại thấy đi theo cô trinh tiết của tôi lại càng bị nguy hiểm?
“Hơn nữa, tuy em không có chút đặc quyền, nhưng ít nhất em đối với trò chơinày vô ~~ cùng quen thuộc, anh có chuyện gì đều có thể hỏi em!” TiểuLong Nữ vẻ mặt nịnh bợ.
Tôi trợn tròn hai mắt, dù sao mình cũng không thoát khỏi tay cổ được rồi. “Thôi được, cùng nhau luyện cấp thôi.”
“Muôn năm!” Cô ả lớn tiếng hoan hô, có cần cao hứng như vậy không? Tôi nghi hoặc.
“Đi thôi, đi thôi!” Tiểu Long Nữ ôm lấy tay của tôi.
“Đi thì đi, đừng ôm tay tôi!” Tôi sắc mặt trắng bệch.
“Á! Đừng có lấy tay vẽ lên ngực tôi nữa!”
“Ối! Đừng có thổi vào tai tôi!”
“Cô còn sờ mông tôi nữa tôi sẽ giết cô!”
Hu hu hu! Trinh tiết của tôi gặp nguy hiểm rồi, ai đến cứu tôi khỏi cô ả dê xồm này với!?
Chương tiếp » ]]> Bạn đang đọc truyện trên website Webtruyen.com
Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận
Đừng nhập
Lời bình giới hạn từ 15 đến 500 ký tự. Số kí tự: 0
Họ tên Email + = 768){var _ase = _ase || []; _ase.push(["1401847915","1401848210"]); document.write(''); document.write('');}]]>
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]