"Triển đại ca, tình hình như thế nào rồi?" Ngày hôm sau gần đến giữa trưa, Triển Chiêu ra ngoài tra xét tin tức, rốt cuộc cũng quay trở lại quán trọ.
Xem bộ dáng thong dong của hắn tựa hồ là có tin tức tốt. Thản nhiên từ bên ngoài cửa đi vào, ngồi xuống bên cạnh bàn, lại còn có tâm tình tốt tự rót cho mình một chén trà, động tác tao nhã bưng chén lên nhấp một ngụm.
Thấy bộ dáng nhàn nhã của hắn, tôi biết tám phần mười là đã tra xét được tin tức rất hữu dụng đối với chúng tôi.Vì thế khẽ cười, sau đó rất chi là chân chó rót tiếp cho hắn một chén trà nữa "Đại ca, rốt cuộc thế nào a? Là có tin tức tốt sao?"
Triển Chiêu thấy thế, lúc này mới buông chén trà xuống "Quả thật là có tin tức tốt, ta nghe ngóng được mấy ngày gần đây, An Lạc Hầu rất là ưa thích rượu và thức ăn của một tửu lâu, mà tửu lâu kia phong cảnh cũng đẹp, cho nên mỗi ngày vào buổi tối, hắn đều đến tửu lâu đó uống rượu."
Tôi nghe vậy hai mắt sáng ngời "Quả nhiên là tin tức tốt, nếu có thể biết được lộ tuyến cùng thời gian hắn xuất hành, chúng ta hoàn toàn có thể mai phục giữa đường xuống tay."@langngoccac.wordpress.com@
Triển Chiêu nghe vậy khẽ cười lắc lắc đầu "Gì mà mai phục giữa đường, chúng ta cũng không phải là thích khách, cũng không phải là ra chiến trường. Lời nói của An Chi nghe mà rợn cả người."
Tôi giơ một ngón tay ra quơ qua quơ lại "Triển đại ca,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ngu-mieu/3178044/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.