"Tôi hết bệnh rồi, chúng ta nên kết thúc đi." Miên Miểu trịnh trọng nói.
"Cảm ơn sự giúp đỡ bấy lâu nay của anh."
Ban Đêm vẻ mặt bi thương, lên án: "Cậu quả thật rút X vô tình, xuống giường liền không nhận người."
Bộ dạng như dân nữ bị cường đoạt này là sao?!
Miên Miểu: "..." Bỗng nhiên thật chột dạ.
Ban Đêm khụ một tiếng, nghiêm trang hỏi: "Chúng ta có thể kết bạn không?"
"Có thể." Đừng nói, Miên Miểu vẫn còn tiếc hùi hụi khi không nhìn thấy cái mặt đẹp trai của anh.
Ban Đêm có được câu trả lời anh muốn, liền đổi chủ đề.
"Cậu đi khám bệnh chưa?"
"A? Chưa."
"Vậy đi thôi, việc gì cũng phải nghe bác sĩ."
Ban Đêm lập tức kéo theo Miên Miểu đi bệnh viện, với hy vọng bệnh tình của cậu chưa khỏi hẳn hay cần pheromone của anh an ủi vài ngày hay gì gì đó cũng được.
Nhưng sự thật phũ phàng.
Bác sĩ đưa báo cáo xét nghiệm cho hai người xem, chúc mừng nói: "Cậu hết bệnh rồi."
"Từ bây giờ có thể dùng thuốc ức chế như bao Omega khác."
"Year!"
"Hết bệnh, hết bệnh, tôi hết bệnh rồi!"
Miên Miểu vui sướng dang hai tay ôm lấy Ban Đêm, cậu thì vui rồi nhưng nội tâm anh như đưa đám, mây mù u ám đất trời.
Miên Miểu vỗ vai anh nói.
"Đi thôi, tối nay tôi mời anh một bữa cơm cảm ơn!"
Ban Đêm: "..." Cơm chia tay sao?! Anh đột nhiên cũng không phải rất muốn ăn.
Nhưng dù nội tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ban-trai-mua-1-the-no-tang-1-trung-khuyen/2992526/chuong-32.html