Ban Ngày nôn nóng gọi lại cho Miên Miểu, điện thoại vừa đổ chuông ba tiếng cậu đã bắt máy.
Ban Ngày lo lắng hỏi. "Em có sao không? Có gặp chuyện gì không?"
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói bình tĩnh pha chút nghi hoặc của cậu.
"Đâu có gì đâu, tại sao anh lại hỏi vậy?"
Ban Ngày: "Anh thấy có nhiều cuộc gọi nhỡ, nghĩ rằng em gặp rắc rối gì đó."
Thông qua một chiếc điện thoại, giọng nói của Miên Miểu vẫn thản nhiên như cũ.
"Chắc điện thoại bị cấn ý mà, nó cũ quá rồi đôi khi bị chập mạch."
Nghe nguyên do, biết cậu không sao, cũng không gặp rắc rối gì, Ban Ngày mới thở phào một hơi. Miên Miểu có vẻ rất bận, trong tiệm liên tiếp truyền tới tạp âm, cùng với hơi thở gấp gáp của cậu.
Không đợi Ban Ngày hỏi thêm, Miên Miểu vội nói:
"Không có gì thì em cúp máy đây, quán đang rất đông khách, bye anh."
Bên này, Miên Miểu tắt máy xong mới thở ra một hơi, chị chủ quán thấy tâm trạng của cậu không tốt nên để cậu tan làm sớm. Tiệp Vân cũng nhân cơ hội trốn việc, hắn hùng hồn nói.
"Đừng ủ rũ nữa, đi thôi, tôi dẫn cậu đi uống rượu!"
Miên Miểu đang cực kỳ buồn, dù cố gắng vực dậy tinh thần nhưng cả người vẫn ỉu xìu. Bởi khi nãy Phí Lẫm Nhiên có quan tâm cậu đấy, nhưng anh không hề giải thích vì sao tắt máy.
Nếu là bình thường câu đầu tiên anh nói phải là:
"Anh xin lỗi vì không bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ban-trai-mua-1-the-no-tang-1-trung-khuyen/2990747/chuong-50.html