CHƯƠNG 21: HỒI ỨC CỦA TẦN THANH LA
Một lúc lâu sau, mắt cô sáng lên: “Ta nghĩ xong rồi. Nếu ta muốn nhận đệ làm đệ đệ, vậy đệ lại theo họ của ta. Ta là Tần Thanh La, vậy đệ tên là Tần Dực Sinh. Dực cũng là hi vọng. Sinh cũng là cuộc sống mới, tất cả đều đại biểu cho từ nay về sau đệ sẽ bắt đầu cuộc sống mới!”
Tần Dực Sinh, Tần Dực Sinh, đổi một cái tên, đổi một cuộc sống mới. Chỉ là một đứa bé mà thôi, nên sớm thoát khỏi sự hành hạ không phải là con người này.
Mỗi khi nó bị bắt nạt và bị sỉ nhục, chắc trong lòng cũng hi vọng có một người đứng ra giúp đỡ nó. Tần Thanh La thậm chí nghĩ, vẻ lạnh lùng trong đôi mắt đứa trẻ này tuyệt đối không phải chỉ hình thành bởi một ngày. Sợ rằng mỗi khi bị sỉ nhục, nó đã từng nhìn mọi người xung quanh với ánh mắt hy vọng, mong có một người sẽ giơ tay cứu giúp nó. Có lẽ nó cũng từng lớn tiếng xin mọi người cứu giúp…
Nhưng… không có, không có một lần nào, không có ai ra tay cứu giúp nó, thậm chí không có người nào để ý tới tiếng kêu cứu tới khan giọng, kiệt lực của nó.
Cho nên hy vọng trong mắt nó mới dần dần bị xóa mờ, đến cuối cùng chỉ còn lại có sự lạnh lùng, trống rỗng vô hạn mà thôi.
Nó chỉ là một đứa bé mà thôi, từ đầu ngập hi vọng đến cuối cùng tuyệt vọng với con người, quá trình này mới tàn nhẫn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-3-xuyen-khong-roi/4610146/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.