CHƯƠNG 6: CỰC KỲ NGUY HIỂM
Trên mặt Tần Thanh La không lộ cảm xúc nhưng trong lòng đã thầm giật mình. Người này rõ ràng chỉ là thanh niên, tuyệt đối không phải ông lão năm mươi tuổi.
Càng là người che giấu thân phận thì lại càng nguy hiểm.
Ông lão lấy lại tinh thần, cầm bầu rượu lên và rót thêm cho cô một chén: “Tửu lượng của tiểu huynh đệ thật tốt.”
Tần Thanh La đáp một tiếng và ngửa cổ uống cạn chén này, sau đó đặt xuống bàn: “Trời sắp tối rồi, lão bá… vẫn nên về nghỉ sớm đi. Tại hạ cũng về phòng đây.”
Cô chỉ muốn yên tĩnh sống sót ở thế giới này, cho nên cô không thể chọc vào những người và chuyện nguy hiểm, chỉ có thể tránh.
Trên mặt ông lão lộ vẻ kinh ngạc, môi khẽ giật giật như muốn nói gì nhưng cuối cùng lại không nói lời nào, chỉ khẽ gật đầu và nói một tiếng: “Được.”
Tuy nhiên, tầm mắt nhìn Tần Thanh La thật lâu không rời đi. Lúc cô xoay người, từng bông tuyết tấm lấm rơi lên trên mái tóc đen như mực của cô, như sao như mộng vậy.
Đêm càng thêm lạnh thấu xương.
Sau khi thay nến ba lần, Y Nguyệt có phần không chịu được nữa nhưng vẫn kiên trì ngồi trên chiếc ghế ở cửa.
“Tiểu thư, tiểu thư nói phu nhân muốn xuống tay với chúng ta, nhưng giờ đã canh ba rồi, sao còn chưa tới?” Y Nguyệt không ngừng nhìn ra cửa. Cửa phòng đóng kín, không hề nhìn thấy có gì khác lạ.
Tần Thanh La nghe nàng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-3-xuyen-khong-roi/4610131/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.