CHƯƠNG 3: TỪ HÔN
Khi hai người đang nói chuyện, quản sự Lưu ma ma dẫn theo hai nha hoàn bước vào, cả ba tỏ ra vui mừng: “Ồ, tứ tiểu thư dậy rồi, thật là đúng lúc, thân gia lão gia đã đến, đang đợi ở sảnh trước.”
Tần Thanh La nhếch miệng cười, không đáp lại lời Lưu ma ma, chỉ thong thả cất bước đến sảnh trước.
“Tiểu thư, đợi chút, em cầm dù cho tiểu thư. Hôm nay tuyết rơi nhiều quá.” Y Nguyệt bước nhanh theo sau.
Tần Thanh La dừng lại, ngẩng đầu nhìn bông tuyết bay, gạt chiếc dù giấy dầu mà Y Nguyệt đang che cho cô: “Thôi, đừng che, tuyết này không lạnh.”
Dù tuyết có lạnh đến đâu cũng không thể so sánh với tâm trạng băng giá của cô lúc này.
Hôm nay cô mặc áo dài sắc đỏ tươi vui, che bên trong là chiếc áo choàng lông cáo mà cô đã lấy từ chỗ Võ Tuyên Vương tối qua, dáng người nhỏ nhắn xuất hiện giữa trời tuyết mang đậm vẻ cô đơn.
Y Nguyệt nhìn vẻ mặt hờ hững của cô, cảm thấy cay mũi, cắn chặt hai hàm, vứt chiếc dù giấy dầu rồi đuổi theo.
“Tiểu Tứ đến đây nào, mau lại gặp Trần Hách Tung, hôm nay Trần Hách Tung đích thân đến thăm.”
Phu nhân Tướng quân Trần thị nhìn thấy Tần Thanh La xuất hiện ở cửa, đứng lên nhiệt tình chào hỏi, dùng ánh mắt từ mẫu nhìn cô khiến Tần Thanh La bất giác rùng mình.
Tần Thanh La đứng yên không nhúc nhích, cô ngẩng đầu nhìn về phía người nam nhân đang ngồi trên ghế chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-3-xuyen-khong-roi/4610128/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.