Câu hỏi này khiến cho cô sửng sốt, cô chớp mắt mấy cái: “Cái gì?”
Lục Cường nâng cằm: “Đồ lót.”
Đầu cô ong ong, cúi đầu, cả người cô ướt đẫm, nhìn thấy rõ màu sắc nội y bên trong, màu lam, đường viền đăng-ten bao bọc khuôn ngực cup C hoàn hảo.
Mặt cô nóng dần, cô che chắn trước ngực, bước chân đi vào phòng ngủ.
Anh nhìn bóng lưng cô biến mất, bình tĩnh lắm mới đem tinh lực tập trung vào công việc.
Qua 2 phút, cô do dự bước ra. Anh cho rằng cô sẽ thay quần áo khác, không nghĩ tới cô chỉ mặc thêm một chiếc áo khoác vào người, kéo khóa kéo cao đến tận cổ.
Đây chỉ là một thủ thuật nhỏ, anh liếc mắt một cái, dường như cô phòng anh như phòng sói.
Anh ‘Ồ’ một tiếng, quay lưng lại không nhìn cô nữa.
Lô Nhân không giúp được gì liền ngây ngốc đứng ở trước cửa, về phòng khách chờ, ngẫm nghĩ lại không thích hợp.
Nền nhà chảy đầy nước, dẫm xuống là hiện rõ hai dấu chân. Không gian nhỏ hẹp, anh ngồi xổm xuống, phòng bếp tựa hồ chật chội hơn.
Lô Nhân thu hồi tầm mắt, đi vào toilet lấy ra thùng nước và khăn lau, ngồi xổm ở phía sau anh, đem nước ở ngoài sàn nhúng vào thùng nước.
Anh quấn băng dán, đứng dậy đổi vòi nước, Lô Nhân nhìn xuống, hơi giương mắt, ống quần và giày vải của anh đều ướt hết rồi.
Lục Cường đi qua nửa bước, cúi đầu nói: “Nước ô uế và tràn lan cả rồi.”
Lô Nhân đưa tay vuốt tóc: “Tôi đi lấy thêm dụng cụ hút nước.”
Lục Cường không xen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0852-2/92985/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.