Lục Cường ngồi dậy, bên ngoài nắng chiếu rực rỡ, rèm cửa sổ che đậy nhưng vẫn có một luồng ánh sáng chiếu vào, Lục Cường nheo mắt, ấn di động, mới hơn sáu giờ.
Anh gác một chân, lưng dựa tường, nhắm nghiền mắt, ngực để trần. Vài giọt mồ hôi trên trán chảy xuống, cả người đều là nước, cơ ngực phận phồng giống như là đang cố gắng kiềm chế.
Lục Cường nắm lấy áo thun bên cạnh, mạnh tay lau mặt và ngực, trên miệng còn lẩm bẩm: “Chết tiệt.”
Lau xong còn ném áo thun sang một bên, bình tĩnh vài giây anh mới cúi đầu, đưa tay lên ngoài đũng quần xoa nhẹ vài cái, càng xoa càng khó chịu. Dừng một chút, anh nâng tay kéo rèm cửa sổ, dựa tường, nhắm mắt hiểu ra vừa rồi chỉ là mộng, mỗi một tiếng ‘ông xã’ anh nghe qua giống như đang gọi mình, giọng cô ngọt đến tận xương khiến người anh tê dại, anh chà xát ngón cái, thật lâu sau, luồn vào bên trong......
Một tiếng động nhỏ vang lên, anh mở mắt ra, chậm rãi dừng lại các động tác. Ánh mắt ham muốn của anh lúc này biến thành tiêu tan, lãnh đạm nhìn qua: “Sao không gõ cửa?”
Người tới sững sờ đứng trước cửa, nghẹn lời, xấu hổ và giận dữ: “Anh...... anh làm gì đó?”
“Không biết?” Mặt anh không biểu cảm: “Giải quyết vấn đề sinh lý, chẳng lẽ không có thằng đàn ông nào nói với cô!”
Dừng vài giây, người nọ định thần: “...... Không, không có đàn ông.” Sau đó cố gắng lạnh nhạt, mặt ửng đỏ, chân như bị sức nặng ngàn cân đè xuống, muốn chạy lại bước không được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0852-2/92980/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.