Tiếng đồng hồ tích tắc vang lên ở phòng khách dường như xuyên thấu màng nhĩ, cô không hiểu vì sao mình lại hốt hoảng. Cô nhảy xuống bồn rửa nước, cầm chìa khóa, chạy ra ngoài.
Ngọn đèn hành lang thắp sáng cả con đường, không nhìn thấy anh. Đã hơn mười phút, chuyện này cũng không có gì ngạc nhiên, bước chân cô trì độn, mới phát hiện chân không mang dép.
Cô biết rõ anh đang ở đâu, chần chừ vài giây, cô đi về hướng bên kia. Trong lòng cô không xác định được mình nên làm gì, đổi ý hoặc là giải thích, ngay cả khi kết quả cuối cùng là gì, tối thiểu cũng nên kết thúc trong yên bình.
Bảy giờ tối, tiểu khu náo nhiệt vô cùng, Lô Nhân đi qua quảng trường, bên tai toàn là tiếng nhạc ồn ào. Đèn đường bắt đầu thắp sáng, bầu trời ám bụi, gió thổi ào ào, cô không khỏi nhún vai co rúm, bước chân lúc chậm lúc nhanh, mãi cho đến bây giờ cô mới thật sự ghét bản thân.
Xa xa nhìn thấy phòng an ninh, ánh đèn màu vàng chiếu ra từ cửa sổ, căn nhà nhỏ ẩn sau những cây cổ thụ, bóng cây lắc lư trên vách tường.
Cửa sổ phòng mở rộng, bên ngoài không thấy bóng dáng anh.
Cô cất bước, lại cất bước, trái tim liền không kiên định.
Còn không đến năm mét, một bóng người in trên cửa, cô nghiêm cẩn quan sát, như thể để tìm thấy điều kỳ diệu.
Còn chưa kịp suy nghĩ người nọ đã có phản ứng, bỗng nhiên anh nghiêng đầu, nhìn cô vài giây, biểu cảm thoáng kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0852-2/2156489/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.